Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

TÔI HỎI NGƯỜI



TÔI HỎI NGƯỜI

Tôi hỏi người người công nhân phía trước
phía trước người công nhân đang sửa đường
con đường phía trước mặt tôi sẽ đi
tôi sẽ đi đâu đây đi đường nào
con đường nào phía trước mặt tôi sẽ
tôi sẽ đi đâu đây? khi phía trước
con đường đang sửa con đường ngổn ngang
ngổn những giọt mồ hôi sâu xa sâu
hay là hay tôi sẽ ở lại đây
cùng người công nhân phía trước tôi sẽ
đi qua một quãng đời còn lại ... còn
lại tôi và người công nhân đang mở
con đường tôi sẽ đi qua quãng đời...
còn lại tôi hỏi người người còn lại...


Xuân Thủy 22/6/2014

CON PHẢI LÀM SAO



CON PHẢI LÀM SAO

có những ngày cha ông ta đi
đi mở rừng mở lối cho tương lai
từ rừng thẳm núi sâu nước độc
trời rộng mở biển cao xa tận
xa nào biết mệt mỏi biết sờn vai


có những ngày ta ngồi đọc thu lu
trong hũ thóc của loài gặm nhấm
đã làm gì được cho tổ quốc ta chăng
hay vẫn loanh quanh cho đời mỏi mệt
mà nay còn bé qúa, nào hay ngoài kia
đời lăn náo nức náo nức đời lăn

nhưng lúc này ta có một niềm tin
thay đổi và đi... ta đi giải phóng miền Nam 
như quê hương nhà, nếu là ta lúc đó 
ta có đi không có đi không hay ngồi
lại đọc sách thu lu thu lu thu thôi
nào biết đời ngoài kia lăn náo nức

mảnh đất này sinh ra ngôn ngữ Việt 
chỉ đơn giản là vậy khổ đau hay 
hạnh phúc không phải là vấn đề
chỉ đơn giản dòng máu này đã 
mấy nghìn năm đã mấy trăm nghìn đời 
ông cha ngã xuống... này khi ta sung sướng 
ta có thắp nén nhang cho tổ quốc thiêng không

ta chỉ buồn không phải ai cũng yêu thương
ta buồn cả về chính ta ta đã không 
đủ can đảm để ôm cha của ta
người bộ đội trở về từ chiến tranh 
và đang đau đớn rên xiết từng ngày
chỉ vì thiếu một tình thương của Người 
của con người giành dật sự sống
người bộ đội ngã xuống trong hỗn loạn
trong sự dẫm đạp của bầy người 
đi hành hương về vùng đất thánh
cha ta ngã xuống và không thể đứng dậy
ngày qua ngày vẫn phải rên xiết
chỉ để cầu xin một tình thương tình thương...
không ta không cần tình thương 
của chúng mày ta cần tiền tiền và tiền

đã quá khổ đau rồi hãy để cho ta yên
cho ta yên trong tăm tối này
sao ta sống cả một đời người 
mà mãi không thể có được một ngày
được hưởng cái mà ai cũng có
tiền tiền và tiền tiền là của ta
ta phải ở đây ở đây trong tăm tối này
để chờ chúng trả lại tiền cho ta
ta có ba trăm triệu rồi ta sẽ cho ngươi
ba triệu không thèm thì ngươi cút đi

phải ta đi đây phải đi trong ánh sao vàng
qua núi qua khe mở đường mở lối
cả một đời ta còn không có được một cái ôm
một cái ôm của người cha không 
ta phải đi đây phải ôm lấy thân xác người
người bộ đội đang bị thối rữa tâm hồn 
dù thân thể lành lặn vậy mà ta cũng
không làm được vậy thì ta có vẽ lên người 
ta bao vẻ đẹp thì ta cũng không là một con người

ôi những cái ôm muộn màng vô cảm
bởi bốc mùi thối rữa của chiến tranh
quyện vào mùi nước hoa trên người đứa con
đứa con bây giờ đang ôm ghì nhạt nhẽo
người cha người cha đang sống trong
trong căn phòng tối bốc mùi hôi hôi
của những tháng năm đơn độc không người
không cháu con không thế thì
khác nào thua cả loài súc vật 
súc vật vẫn có xung quanh một con người.

Xuân Thủy 26/06/2014

ĐỌC BÁO



ĐỌC BÁO

(ngày gia đình 28/6 và ngày phóng chống ma túy 26/6)

Tôi thấy một người và tôi thấy
nhiều người ở quán cà phê sáng
một buổi sáng như mọi buổi sáng
quán chật người trên tay tờ báo


tờ báo sáng nay tôi cầm lên
những dòng âm thanh vang lên lên 
trên những ly cà phê buổi sáng
và một hai tờ báo chuyền nhau

tôi thấy người mọi người cùng nhau
cùng bàn nhau về những dòng tít
tít t lờ những dòng in in 
trên tờ báo được chuyền nhau và

mọi người cùng nghe một người hay
một người chăm chú với mắt nghe
nhóm người bàn bên kia bàn bàn
về những dòng tít t lờ lờ

khi đang nghe ở bàn bên này 
có thể giống và cũng có thể
khác khác những dòng tít chính chính
được in đậm hơn và không ai

không ai đủ thời giờ đọc xem 
hay vì một lý do khác bên 
trong tờ báo bên trong dòng tít
có gì khác không khác không hay

là những nhận định quan điểm những
người hay một người nào đó hay
hay là cho ai đó chăm chú
quên đi những từ ngữ có thể

khác nhưng cũng có thể giống như
bao tờ báo của buổi sáng khác
và tôi cũng cầm một tờ báo
một tờ báo cùng tôi bước đi trên

con đường có những bà bán xôi
vẫn còn dùng báo để gói gói
vào trong những giọt mồ hôi nhỏ
thấm đẫm phai màu phai màu phai

rồi bước đến cổng cơ quan người
bảo vệ cũng đang đọc báo đọc
báo như bao buổi sáng khác xem
xem có gì khác khác bao buổi

sáng sáng khác hay không một người
đồng nghiệp đang dùng giấy báo che
nắng bước qua những dãy những dãy
hành lang không bóng cây ngoài kia

nơi công viên không bóng cây tờ
báo dùng để ngồi dõi nhìn về
hướng quảng trường nơi đó nơi đó
có những nhà lãnh đạo đang đọc

không chỉ là những dòng tít in
đậm mà còn cả những nội dung 
từ và ngữ bên trong nhưng không
không có ai bàn tán cả cả

khi người lãnh đạo đã đọc xong
đọc xong rồi bước xuống những bậc
tôi lại thấy một người thanh niên 
bằng tuổi với tôi bước lên bậc

những bậc thềm lên cao quảng trường
anh ấy không cầm trên tay tờ
báo nào nào cả anh ấy cầm 
trên tay tờ giấy chưa nhà xuất

nhà xuất bản nào in in ra cả
dòng tít của anh ta là "Tôi 
là một người nghiện ma túy hai
hai lần vượt qua cám giỗ tử

thần" Thần đất ơi và bây giờ
anh ta đứng đây đọc nội dung 
nội dung dòng tít là ... " Bây bây
giờ tôi đã có một gia đình."

Giá như vợ và con của anh
đứng đây nơi quảng trường này cùng 
cùng anh và tất cả nụ cười
có lẽ không cần đọc nội dung...

tờ báo sáng nay...viện bảo tàng.

Xuân Thủy 28/6/2014

TRÊN SÂN BÓNG



TRÊN SÂN BÓNG

Những nghệ sĩ sân cỏ
Như những nghệ sĩ đàn
Như người thợ đã lành
Sau những vết thương trên


Trời rơi xuống hay nơi
Nơi nào đó bên ngoài
Sân bóng những nghệ sĩ
Đâu cần giác quan vẫn

Vẫn có thể ghi bàn
Bằng tâm hồn nghệ sĩ
Lái đò trên sông Đà

Trên sân bóng có những
Nghệ sĩ chuyền cho nhau
Một quả bóng hay hay
Chỉ có một nhạc trưởng

Những nốt cao chiến thắng
Những nốt trầm thất bại
Những nghệ sĩ chạy theo
Theo quả bóng hay hay....

À mà thôi dù thế
Thế nào trên sân bóng
Những nghệ sĩ nhận về
Những nốt trầm làm quà

Những nghệ sĩ khác trên
Sân bóng ánh sáng ẩn
Ẩn sâu niềm đêm đêm
Vì không phải lúc nào

Những gì bên ngoài sân 
Bóng tối biết yêu thương
Tại sao tại sao tại
Chúng ta là nghệ sĩ...

Xuân Thủy 28/6/2014

TÌNH TRONG VEO



TÌNH TRONG VEO

Tình trong veo trong veo
trong veo ố ô ồ 
trong veo nhé é e è
này tình này đừng nói
đừng nhìn em như thế
đừng tin em nhé anh
em không nói yêu anh
đâu này tình trong veo
trong veo nhé giọt nước
trên lá á a à 
á là chiếc lá xuyên
qua tia nắng tình trong
veo trong veo giọt nước
ớ ơ ờ ...


Xuân Thủy 02/7/2014

TÌNH Ư TÌNH Ư



TÌNH Ư TÌNH Ư

Ở nơi này thế giới
Phẳng không được nói ở
Nơi này những nỗi đau
Không được nói những nỗi


Đau không nói được... bao
Cơn tình anh dành cho
Em giờ phẳng lặng vô
Nghĩa chẳng còn gì ở

Nơi này anh đợi cơn 
buồn đi qua... về nhà
Bao giờ a mới được
Về nhà trong vòng tay

Ấm êm, sài gòn chiều
Chiều nay mưa giá ta
Như là xưa thơ ngây
Đạp xe dưới phố còn

Về chiều nay như đôi
Vợ chồng già ngồi ăn
Quán ốc ven đường quen...
Quen em thôi quen em

Rồi xa xăm mối tình
Đâu vỡ tan rồi...tan 
Ước mơ còn lại mình
Một mình ai đó cặm

Cụi ...biết làm sao sao
Lo được cho ông bà
Tổ tiên cuộc đời đâu
Đâu rồi nửa nỗi niềm

Cuối bãi đợi cơn mưa 
Sài Gòn buồn đi qua 
đi Lại ngang qua chốn 
xưa Gần gụi anh và

em Trên con đường về 
nhà Mà không còn gặp 
nhau Nữa vì anh vụng 
dại Không biết yêu chi

Nỗi buồn đôi khi làm
Người ta không cần đến
Tình yêu...lúc đó rồi
Xa em rồi không quên...

Xuân Thủy 03/7/2014

NGÂN

NGÂN

bố hỏi con này
Ngân nghĩa là gì
Con nghĩ Coca
Cola đang có
Chương trình bố ạ!

Không bố hỏi Ngân
Nghĩa là gì kia
Thì con trả lời
Rồi bố không hiểu
À ... Ôi đứa trẻ
12 trên 12 đúng
Còn tôi thì sai

Tôi không biết nữa
Ngân nghĩa là gì...
Những đứa trẻ trở
Mình trong đêm tối
Không nhà không cội
Nguồn sẽ ra sao...

Xuân Thủy 08/7/2014

TÔI NHỚ RỒI



TÔI NHỚ RỒI

Mới đây hồi đầu năm
mới có mùng một Tết
tôi đi chơi xuân về
ngang qua cầu Công lý


trên cây cầu Công lý
một bà béo ú đang
làm bậy ngay chính giữa
cây cầu Công lý tôi

không kịp quay đi để
quên mình đã nhìn nhìn 
thấy một sự bất công
đang bẻ gãy cây cầu

Công lý lúc đang xuân thì
những người con gái đi
qua đi lại những chiếc
áo dài trên xế hộp

sang sang vút qua vèo
còn tôi với chiếc xe
máy không phanh nên phải
phải chậm chạp lết qua

cây cầu Công lý lịch
sử in dấu bao thăng
bao trầm bổng những tiếng
những thanh âm thương thương

Ôi mùng một đại kỵ
nói ra điều gì điều
ấy thành sự thật và 
giờ đây đất nước tôi

người Trung Quốc đương đương
bẻ gãy cây cầu Công
lý nối liền những trái 
tim giống nhau trên những

hình hài khác nhau trên 
cây cầu Công lý nối
liền Thế giới vẫn đương
thương thương trong đau đau...

thôi...

Xuân Thủy 14/7/2014

TÔI SAI



TÔI SAI

Mỗi chiều tôi đi lại
thấy ứ nự những người
là người xiêu là người
vẹo là người xô người
va người chạm người nghiêng
người ngả người cụng người


từng ly Nước lớn đổ
từ đâu từ đâu đó
có thể từ trong chai
có thể từ trời cao 
trời rộng trời cũng có
thể từ suối nguồn lưng
núi xa xôi nào đó

dòng suối trong hay con 
sông thầm lặng dòng sữa
mẹ nuôi những con người
lớn lên trong hòa bình 
hay hạnh phúc tự do

mỗi chiều ứ nự những
Người và Nước xô xô
vào vào ra ra ra 
rả mỗi chiều tôi đi 
qua tiếng cười âu lo...

rồi chợt thấy Nước tôi
nước có bóng người đi
qua đi lại ngoài biển
khơi xa ngoài biển khơi
xa có bóng những chiếc
tàu những máy bay và
súng tựu chung là vũ
khí đang vây bủa Người
dân trên đất nước tôi
đang xô va những Nước
và Nước biển khơi cha
ông tôi đã gìn giữ
gìn giữ từ bao đời...

Tôi tự hỏi mình đất
nước tôi đã giàu mạnh
sau bao đời bao thưở
sao mà bị hà hiếp
hiếp đáp đến thế kia

Tôi sai rồi đất nước
tôi làm gì có nghèo
có đói có dốt có
yếu hèn đi sau bao

Thắng lợi... từng đêm một
mình tôi ngủ với cát
bụi vũ trụ đen đen...

những gì tôi biết be
bé chỉ để cười cười
còn để làm những gì
tôi biết tôi phải là

những Người đang xô xô
xiêu xiêu kia mới được...
họ được sinh ra như
tôi được sinh ra nhưng
họ biết xô xô va va
còn tôi đi xin niềm
hạnh phúc bình thường thôi
gia đình... còn chả được
thì lo gì xa xa
dòng nước từ Trời từ
Đất...

Xuân Thủy 14/7/2014

Đêm Côn Sơn



Đi dạo phố biển đêm nay
gió đêm lồng lộng ru anh mát lòng
Anh vẫn ước gì em bên
Bên làn gió biển đêm nay tay anh 
mát tình mái tóc bay bay 
tình yêu đôi tay đôi ta nào chia 
gió đêm lồng trong tình anh...


đôi ta Bình Yên đi dạo 
phố biển đêm đã từng đêm thưở trước
đêm nay đêm mai và đêm
mãi mãi ta yêu ta yêu nhau tình 
yêu đêm trên phố biển không
đèn không bóng con tàu còn ánh sáng
Côn Đảo đêm nay phố biển
không đèn đêm đen như bầu trời không
trăng không sao chỉ còn mình
gió chỉ còn mình anh đêm nay đi 
dạo phố biển trong tình em
cùng gió trong tình em nơi đâu giữa
trời Côn Sơn...

Đêm Côn Sơn

XT 18.7.2014

Di dao pho bien dem den
Den gio long thoi mat long
Anh van uoc gi em ben
Ben lan gio thoi toc em
Bay bay tinh yeu doi ta
Nao co chia lia long ta
Binh Yen dem nay dem mai
Va mai mai ta yeu nhau
Con Dao Minh anh dem nay
Minh em noi dau giua troi

Dem Con Dao

TÌNH ĐÃ MẤT SẼ MẤT HAY CÒN LẠI?



TÌNH ĐÃ MẤT SẼ MẤT HAY CÒN LẠI?

đi qua những bóng cây
những bóng cây ngoái nhìn
bóng tôi bóng ai đó 
một người đi ngang qua


đây đây một bóng hình 
xưa cũ nào đó làm 
tôi quên giọt sương mai
giọt sương mai là tên

tên của em trên cành
tôi bỗng thương hồn nhiên
ngây dại của một thời
bây giờ nhìn lại trong

chiếc gương soi nếu còn
gặp lại tôi tin mình
còn xứng đáng với tình
nếu giữa em và tôi

còn có thứ tình người
sỏi đá còn cần nhau...
có không nhỉ chiếc gương
đo tội lỗi một đời...

trong gương soi bé nhỏ.

Xuân Thủy 21/7/2014

ĐI TÌM TIẾNG NÓI BÓNG ĐÊM



ĐI TÌM TIẾNG NÓI BÓNG ĐÊM

Trong bóng đêm khi tôi đương ngủ
sẽ có người còn thức cho 
tôi ngủ được yên giấc mà tôi
biết có người chẳng bao giờ ngủ
được chỉ thức được vậy mà
tôi mong được thế để làm việc
không ngơi nghỉ trong bóng đêm
này hay trong bóng đêm khác giữa
lúc ban ngày hay ban mặt người
ai cũng nhìn mà không ai nhìn 
thấy ai vậy mà có người thức
không phải để làm việc mà chỉ
để làm tình hay làm tội như
một chức năng của cơ thể sống
còn ai mà chả để lại gì trên 
mặt đất không thì một đứa con
đem quá khứ đóng gói sang đi bán 
chỉ để ăn cũng có thể thức
chỉ vì thương nhớ người đã khuất
những gì đã mất dù không tiếc
hay chỉ là thức cho sướng đời
mình làm tình rồi chết cũng được
có sao đâu trong bóng đêm khi
tôi ngủ sẽ có người còn thức
là được...chứ còn như tôi thức
làm thơ cái thứ thơ chẳng ai
đọc nhà sách chẳng thèm nhận bán
vì trình bày không sang vứt đi
đành vứt đi vậy nhưng thế nào
người quét rác đêm khuya đương thức
lúc nghỉ ngơi nhặt được nhìn mặt 
trời đang thức trong những hình ảnh
soi rọi vào những bài thơ in
chắc cũng vui chút đỉnh dù sau 
đó cũng không đem về nhà cất 
lại vứt đi vì nhà có chỗ 
nào đâu để để để thức làm
tình... làm gì được đây bây giờ...


Xuân Thủy 28/7/2014

BÌNH YÊN



BÌNH YÊN

Bình yên mong như mặt biển
nào lặng sóng bờ vui giữa
bao lớp sóng lô nhô mắt
ngắm nhìn xa xăm chân trời


mà nếu như đời người ta
mắt cứ ngắm xa về phía
chân trời xa xăm chắc hẳn
sẽ bình yên hơn con sóng

bạc đầu đang lô nhô đây
dưới đôi chân ướt sũng cát
vàng mềm mại của bãi tắm
bình yên bình yên bình yên

cho ta thiên đường ngợi ca
nhau... không còn nhàu nát không
còn bão tố cả khi đó 
phía chân trời vẫn phẳng lặng

cát vẫn mềm rồi lại nhớ
chiếc khăn voan em bay trong
gió biển em đã cho xem
và rồi cất lại riêng mình

Xuân Thủy 29/7/2014

CHIẾU RỌI



CHIẾU RỌI

những ngu dốt ở đây
đâu đây cần ánh sáng
ư không vì no đủ
rồi cần chi ánh sáng
cần chi dũng cảm vượt
qua sự hèn nhát mới
đủ dũng khí giết người
hơn nữa ánh sáng đâu
chứng minh được nó sáng...


Xuân Thủy 30/7/2014

NGƯỜI



NGƯỜI

người ư người con đàn
bà muốn chiếm đoạt tôi
lừa tôi bằng nhục dục


con người ư người đàn
ông giết tôi bằng vu 
khống và chỉ chúng mới

có quyền được người khác
phải hiểu còn chúng không
cần phải hiểu người khác

Đảng Viên chả khác gái 
điếm mấy điểm hắn bảo
mày có lương làm gì

nghỉ lễ sao không đi
khách...Còn bọn cò cốt
lừa lọc để lấy tiền

chứ cần biết gì ai
đang cần sự công bằng
cũng chả khác mấy miệng

chúng chỉ toàn chuyện ấy
chuyện của mấy con chó
đương lúc người đá banh

Đó đâu phải Đảng Viên 
Đó là những kẻ đội 
Lốt người hay sao ấy

Tổ quốc Người dựng xây...

Xuân Thủy 31/7/2014

TÔI ĐÃ ĐI QUA CÁI CHẾT



TÔI ĐÃ ĐI QUA CÁI CHẾT

đi qua những ngày mệt quỵ 
gục quỵ xuống giữa đêm khuya
bỗng thấy hồn tôi bay lên


tôi cố bám vào mặt đất
cố rịn vào vịn cầu thang
cố chạm vào từng bậc

từng bậc tôi cố chạm vào
bước xuống từng bậc xuống gian 
bếp nhỏ mẹ tôi đang làm trứng

opla buổi sáng ánh sáng rực 
như buổi sáng khác tôi nhìn
thấy mẹ tôi tươi tắn lắm

ánh lên buổi sáng tôi cố 
níu kéo trong thanh âm không
không có gì chỉ có ánh

lên thứ ánh sáng tự nghĩ
tôi không biết phải làm thế
nào nữa giờ thì tôi biết

rồi đằng sau cái chết là
những linh hồn cố bám vào
mặt đất tôi tự nhủ mình

còn sức lực nào không cố
phải sống sót qua khoảng khắc
này khoảng khắc nhỏ nhặt trong

đời một khoảng thấp không phải
là ước mơ thực sự để
giờ đây tôi có thể bay

không thể nào chạm nổi như
thể đã lạc vào vũ trụ
không trọng lượng những linh hồn

được viền sáng dù họ có
thế nào đi chăng nữa cái
chết đến bất cứ lúc nào...

Xuân Thủy 04/8/2014

CUỐI HÔM NAY



CUỐI HÔM NAY

Định làm gì
phải nhớ gì
cái gì ở
phải ở đâu
trên giường à
thơ Tagore
giá sách à
một cuốn sách
nhớ định làm
gì nhỉ à
lấy mấy cái
hình đã chụp
giữa cuộc đời
sẻ chia cùng 
cuộc đời hôm
nay hôm nay


người đàn bà
đơn độc sống
dưới gầm cầu
giữa lúc tạo
vật đứng yên
hay chuyển động
trên cây cầu
hay trên đâu...

người đàn bà
đơn độc sống
trong suy tưởng
u mê hay
quẩn quanh vẩn
vơ quanh mình
lung tung quá
giữa lúc người
công nhân đang
làm sạch cống

người đàn bà
đơn độc sống
dưới gầm cầu 
Kỳ Hà 2
đường cao tốc
vành đai 2
Tp HCM

Xuân Thủy 06/8/2014

CÂU CHUYỆN THỜI CHIẾN TRANH



CÂU CHUYỆN THỜI CHIẾN TRANH

Khi đó ở vùng Thủ 
Đức và Sài Gòn nói 
chung có câu cửa miệng 
ban ngày quốc gia ban 
đêm Việt cọng,... lâu lâu 
lại thấy ở chợ có 
tiếng nổ xác người vung 
vãi mà đa số là 
người dân vô tội... bây
à bây giờ kể lại 
tam sao thất bổn... rồi
không biết là bên nào
làm mà cứ đổ cho 
nhau rồi nghĩ xấu về 
nhau rồi chiến tranh xem
ra chuyện ấy thời bình
cũng zậy bây à bây
thấy không người ta cũng 
giết nhau đấy chớ nếu
đứa trẻ con nghe người
người ủng hộ quốc gia
kể thì bây giờ chúng 
lớn chúng vẫn ghét Việt
cọng mà bên Việt cọng
kể thì bây giờ chúng 
ghét cũng chẳng để làm
gì sất ấy thật thế 
không bây tao nghĩ vậy
còn bây tuổi trẻ tao
không can dự thôi thì 
kể lại cái gì tao 
biết còn cái tao không 
biết ấy tao không kết
để chúng bay kết sao 
mà tổ tiên ông bà
còn nghe được con cháu
thì coi cho được hà...
có chỗ tao yên bình
yên là zui rùi à...


Xuân Thủy 15/8/2014

TUỔI TRẺ - ĐỨA CHÁU CỦA ÔNG

TUỔI TRẺ - ĐỨA CHÁU CỦA ÔNG

Ta tuổi trẻ đã bao năm rồi
như cha ông ta đã dâng hiến
hiến dâng đời mình cho lý tưởng 

nhưng rồi ta chỉ thấy thấy đó
đó chỉ là phù phiếm mà thôi 
sao ta vẫn xông vào dông bão

để làm gì để rồi khi đến
những vực sâu những đáy sâu cùng
chẳng còn ai nghe nổi nỗi oan

khuất cuộc đời ta muốn gào muốn
hét lên muốn chỉ ôm em thôi
thì thôi mất một đời ta ta

mất em người ta yêu quý nhất
thôi thì hãy thổi hồn vào vào
những công trình đơn độc như mặt

mặt trời mặt trăng ở đó ta 
ở đó ta chỉ còn cái đẹp ngự 
trị chói lòa không kẻ tầm thường

nào có thể che khuất lấp không
không ai có thể cưỡng lại được
cái đẹp ta tạo ra như nhục 

dục hắn đã bao đời quỵ gối
xin hàng... thôi thì thôi chỉ mất
một đời ta tuổi trẻ phiêu linh

bé nhỏ như chiếc lá cuối cùng...

Xuân Thủy 14/8/2014

THÁNG TÁM MÙA NÀY MƯA BAO LÂU



THÁNG TÁM MÙA NÀY MƯA BAO LÂU


Giữa bao nhiêu ngày tháng

giữa bao nhiêu thời gian

giữa bao nhiêu người đó

giữa bao nhiêu tôi... em

ở đâu giờ này em 

ở đâu giữa hồn tôi

hay em ở giữa bao 

nhiêu người đó giữa bao
nhiêu thời gian trôi giữa
bao nhiêu ngày tháng đó
trống vắng người ta yêu
mà sao lắm người ta
không yêu ngoài kia những
yêu ghét vô tình đó
giữa bao nhiêu nỗi đau
trăm nghìn giữa dấu yêu
mơ hồng nay còn đâu
giữa bao nhiêu lời say
biết có ngồi được bên
biết có nhìn được nhau
ta không yêu em được
không yêu em vì ta
đã yêu đời này khi
em còn đứng đó ngước
mắt nhìn tháng tám mùa
này ngơi cơn mưa giữa
bao nhiêu trống vắng ta
đơn côi vô tình mà
như yêu lần đầu để
sang mùa em biết đó...
người như đã vô thường
lời như hóa kinh cầu...

Xuân Thủy 12/8/2014

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

TÔI SINH RA



TÔI SINH RA

Tôi sinh ra ở đây
nơi người bạn già tôi
đã sinh ra nơi đây
chỉ bày tôi cách sống


ánh sáng trời hửng sáng
tiếng chim làm trong hơn
hơn cả một nhành hoa 
còn nở được sau đêm

đêm qua người ông tôi 
vừa mất vì một trái 
mìn khô không khô không
khốc liệt mùi khét y

như đống than hồng đang
sưởi ấm tôi người mẹ
quấn tôi trong cái chăn
bên đống than không đen

không đen sì sì như 
như còn sót sót lại
sau đêm qua tôi còn 
còn thấy làn khói phía

sau hơi ấm của lửa
và tro tàn than hồng
hồn và tôi đang cười
vì ấm áp mà khi

đó cơn mưa nào đó
đó là nước mắt sau
sau này tôi mới biết
vì nó mặn như nước

biển nơi tôi chỉ còn 
một mình một mình tôi
không có cha và mẹ
giọt nước cuối lăn dài

trên khuôn mặt người bạn
người bạn già đang ôm
ôm tôi trong ấm này
này còn ai chỉ bày

tôi sống/ tôi sinh ra
...

Xuân Thủy 07/5/2014

ĐÃ SỐNG



ĐÃ SỐNG

hôm nay bỗng nhiên quán
nhậu bên đường lại nhẹ
nhàng êm ái tiếng thanh 
âm thập niên bảy mươi


có lẽ quán nhậu bên 
đường nhận ra nhận ra
rồi người Sài Gòn ngày
ngày đi đi trên đường

không sung sướng như như
người nông dân ngoài đồng
ruộng cày dưới nắng mệt
mệt nhoài thôi vào quán

nghỉ ngơi thôi quán nào
không là quán nước đầu
đình quán nước cổng làng
đâu đâu lại caphe xập

xập xình xình lại nhậu
nốc đầy nốc đầy một
bụng rồi về lại nhảy
quán bar rồi lăn quay

quên quên quên quên tình...

Xuân Thủy 07/5/2014

CẢ



CẢ

lâu lâu mới có một 
mối để làm một ít
tiền thì ít chỉ vì 
yêu cái nghề vì chỉ


thích cái việc mà mà 
chết cũng làm không làm
lụt nghề hết lỡ hứa 
vì nghèo vì kẹt kiết

được đồng nào hay đồng 
nấy tính người Việt tính 
già hóa non non ấy 
mà thành Obama hay thành

chó ghẻ là do Khách 
hàng Khánh hàng cả đấy
mà nhờ vậy học đươc 
nhiều nhiều hơn nhiều mối...

Xuân Thủy 16/5/2014

CẢ

ANH VỀ



ANH VỀ

bây giờ bây giờ anh biết 
giận hờn người giận nay giận hờn đời 
giận mai giận em ơi em 
anh muốn em dạy anh thương mẹ cha


đêm nay anh ngủ say vì 
ngày qua ngày bây giờ anh đã mệt 
bây giờ nằm xuống anh mơ 
anh thấy em mơ về hạnh phúc xa

em à em em đừng nghe 
chuyện buồn đời anh mà lòng mất hứng
có em ta mới là nửa 
nửa vầng trăng cắt xẻ đôi mái chèo

mái chèo lướt sóng mới nhoẻn
miệng cười mới nhoẻn được răng răng là
răng khểnh với làn môi... em 
ho mà anh ngủ ngủ đây mà ngủ

đây mà lau nhà cái đã...

Xuân Thủy 16/5/2014

HÒA BÌNH ...



HÒA BÌNH ...

Chúng ta đang sống đi rồi ngủ
ngủ quên buổi sáng mai ngủ nướng
ngày qua ngày qua chúng ta đang
sống đang sống ư sống ư trên


thân thể này đang bỡn cợt những
đôi tay vẫn lúc lắc hoạt động 
đêm hoạt động ngày đôi chân đi
đôi mắt và cái miệng trên thân

thể này ngày qua ngày mà như
không có gì xảy ra bình thường
bình thường như không thể nào xảy
ra xảy ra được như thân thể

này vẫn còn hoạt động với bao
tình bao tình yêu thương con người
cái gì đó bên trong một vết 
một vết thương lở từ bên trong

đôi bàn tay đôi bàn chân đôi
mắt và cái miệng không dành cho
người mình không yêu thương yêu thương 
mình mà mình không biết không biết

bên trong phía sau làn da hoạt 
động là vết loét những con vi
trùng đang xâm chiếm chúng ăn từ
từ bệnh ung thư liếm vào yêu

cướp đi tình yêu của anh đứa
con của bao đời sinh nở trên 
giá đỡ thiêng mà chúng ta đang
sống trên biển trên đất trên bầu

phải đôi tay vẫn lúc lắc hoạt
động ngay cả khi biết bên trong
vết thương ngày lan ra lan ra 
ngày vẫn phải cười phải nói phải

u ơ khi không có liều liều 
nào chấm dứt sự lây lan này
anh cắn răng mình chặt đứt cánh
tay tiếp tục xông lên xông lên

cho đàn con anh yêu bằng miệng
mặc cho điều gì xảy ra phải
một phát súng và kẻ thù không
còn làm chủ gia đình của anh

mặc cho tất thảy những đứa con
ngóng nhìn đôi bàn tay anh đôi 
chân anh đôi mắt và cái miệng
của anh chứ không phải ai khác...

Xuân Thủy 17/5/2014

Ở NHÀ SÁCH TRUNG TÂM



Ở NHÀ SÁCH TRUNG TÂM

Không khí trong nhà sách dịu 
những vầng thơ em rủ rỉ hồn anh 
những góc nhỏ những bài thơ
lời tình em trao thầm thì rủ rỉ


nơi góc nhỏ bé nhà sách trung tâm
chỉ có một góc nhỏ bé
những nhà thơ những người tình của anh
em hát trao lời tình nhỏ

Nhà sách ơi nơi trung tâm thành phố
xung quanh thơ là biển trời
tổ quốc xanh anh cô đơn đứng lại
đọc thì thầm rủ rỉ lời

Nơi có em bầu trời xanh lắm không
góc nhỏ nhà sách trung tâm
anh bật khóc không muốn nói lời nào
vì không có em đọc cùng

hay tình yêu em đã đi xa nơi
nơi biển trời tổ quốc bủa vây bão
bão trong em mà trong anh
mà sao không cho anh theo cùng đi

vào nơi giông tố xa khơi

xa... xa quá tình ơi em sao không
đến với anh chiều nay nhé...

Xuân Thủy 18/5/2014

TÌNH HÌNH TÌNH BIỂN



TÌNH HÌNH TÌNH BIỂN

Tình hình nào mà chẳng tình
hình nào mà chẳng thế này thế kia
thế nọ mà tình hình nào
cũng vẫn thế gọi là căng thẳng căng


thẳng như sợi dây đàn người
đàn lên những âm thanh bên này bên
kia rồi thì thế này thế
nọ bàn ra tán vào như tám như

chuyện thời sự hằng ngày mà
bây giờ người dân đã trở thành kênh
thời sự chính chứ không như 
trước kia thời sự một đằng mà dân

chúng mải xem phim Tàu khựa
hay hơn nhiều dứt khoát ngã ngũ không
căng thẳng đến nỗi mà không
thể nào ngã ngũ được cứ thế này

thế kia như bao câu chuyện 
ở trên đời chán phèo quay vòng vòng
nào nghe này tình hình trên
biển Đông mới thấy tình biển dạt dạt

dào dào sao sao ấy mà
bấy lâu nay ai mặc ai sống chết 
mặc người dân biển mãi bao ...
bao năm lận đận lận lục cắm cúi

với mảnh đất quê hương ông 
bà bám víu vào mà con cháu không
chịu nổi bỏ vào đô thị
làm dịch vụ làm thuê làm đủ thứ

Này thì thân với Mỹ kéo 
tàu sân bay vào mà thằng Trung bây
giờ cũng đố mà dám đánh
nha bây nước nó loạn ngay mà để

tình hình này kéo dài hóa 
ra ta mất mất đất tổ tông à ta 
thì không thể nào chiến tranh
được đất nước cũng còn èo uột lắm

thương thương lắm mà sao không
thân Nga hơn mà giờ vì Nga mà 
ta không dám thân Mỹ hơn 
mức này... giờ giao cho Nga khai thác

à chết cho Nga nhảy vào 
muốn Nga rút cũng khó à nghe nói
Nga im lặng để Trung tiến
từ từ giờ thì Nga cũng khó Ukraina

Giờ thì thế nào đây hả
trời chẳng lẽ thế này mãi động đậy
kiểu nào cũng khó nhích nhích
từng li li vậy chúng để ở đó

lấy được một giọt tài nguyên
trái phép ta hy sinh một rocket quyết
không để chúng yên ta không 
làm được chắc chắn con cháu ta làm...

Nhưng ai cho con cháu ta
làm mới được kia chứ ... rõ khổ biết
bao giờ mới kết thúc không
tham nhũng thì sao dân giàu ... nước mạnh...

Xuân Thủy 20/5/2014

BIẾT ƠN



BIẾT ƠN

Anh muốn ở bên em 
để nói nhiều cho đến 
chết cứ thế này sao 
viết dại trên đời đời


để người cười mà không 
ngỡ đó là vãn cảnh 
một ngôi chùa...nơi đó
em luôn ở trong anh...

Xuân Thủy 21/5/2014

THẾ GIỚI PHẲNG



THẾ GIỚI PHẲNG

Không hiểu được không hiểu được
những hạnh phúc kỳ diệu diệu kỳ ngôn 
từ nhưng lại quá ám ảnh 
ám ảnh những tai hoạ tai họa thế nến


Thế nên quá tiết kiệm những 
lời ngọt ngào mà vẫn thừa mứa những 
lời vô dụng bởi vì ngọt
Bởi vì ngọt ngào nói bao nhiêu cũng thiếu

mà nhảm nhí chỉ một từ 
cũng thừa vậy mà vẫn cười cười trơ
trơ Ôi uốn lưỡi lắm mà
làm chi thôi cứ phun hết ra mà

gạn đục khơi trong may ra 
ra còn được tý gọi là gọi là
Lười giao tiếp bằng miệng rõ 
là làm cho cái não đậu phụ của

mình ngày càng phẳng. Thế giới

Vũ Hân 254/5/2014

GỬI EM NGƯỜI CON GÁI HUẾ



GỬI EM NGƯỜI CON GÁI HUẾ

Em ơi, em biết không em
đêm nay anh buồn ghê gớm lắm
chỉ một đêm nay anh ở gần em 
gần em hơn một lúc nào hết
vậy mà những lời hẹn ước lỡ làng sao
chỉ một đêm nay thôi
anh ở bên em gần hơn lúc nào hết
để ngày mai anh lại lên đường...


anh bạn cùng phòng quên gửi lại chìa khóa
trong phòng khách sạn ba sao
mà sao tối thế tối như đêm 30 mươi
như nỗi buồn đang phủ kín hồn anh
phòng không có khóa không có điện và thế là
hồn anh chỉ còn chút gì leo lét đỏ
như chiếc máy tính chỉ còn chút pin còn sót lại
ở nơi đây gia đình anh thuở trước
đã chia lìa nát tan xứ sở chẳng còn ai ở lại
anh kẻ tập tàng vô chính phủ
muốn ngủ cùng em đêm nay xứ Huế 
như đi vào trong mộng trong mơ đếm ánh sao trời

nào em ơi người con gái Huế của ngày hôm nay
xinh đẹp diệu kỳ của bao đời bao thưở
nét đĩnh đạc người xa xứ Bắc 
nét duyên thay con gái miền Nam 
nét kiêu kỳ không đâu bằng xứ Huế 
chẳng đầy đặn khoe dáng ngoài da
tất cả em dấu cả vào trong mắt 
để anh đếm giọt châu rơi xứ sở
nụ cười hiền đâu dễ nào kiếm được
tánh hiền dịu anh đã kiếm từ lâu
em người con gái Huế thương gói cả cho anh
một ba lô nặng trĩu để ngày mai anh lại lên đường
xa em xa những nhọc nhằn gánh vác
chuyện nề nếp tổ tông truyền lại
lo sinh ra lại lo ngày về đất 
Tổ quốc này biết bao giờ sẽ chết
để em ơi thôi đôi gánh nặng 
những giống loài chỉ biết quên em...

Đêm nay nhé anh ngủ trong em
trong lòng ấm lại tiếng mẹ ru hời
bây giờ anh sẽ thuê chiếc xe đạp nhỏ
chở em đi suốt chặng đường dài
trên cõi thiên đường này đâu đã tắt...

Thôi lặng im bởi vì yêu em lắm thầm khóc vội trong khuya... trong trăng.

Xuân Thủy 25/5/2014

CON DÂN NƯỚC VIỆT




CON DÂN NƯỚC VIỆT


Chúng ta sinh ra từ đâu từ đâu
có phải có phải không nào trên đất
trên đất này trên đâu là đó là
quê hương ai ai cũng đều biết ta
chúng ta là con dân nước Việt Nam


Có một đứa trẻ sinh ra nơi này
nơi này đây mà đâu mà sao biết
được điều gì đã xảy ra nơi này
nơi này đây trên đất đất này đây
chỉ biết chỉ biết Việt Nam Việt Nam

Thôi có biết cái gì đâu nào đâu
nó trả lời một câu hỏi của một 
một người mà nó tin nó nghĩ là
người Việt Nam Việt Nam mày là ai
mày là ai? Ai biết mày là ai?

Nó hỏi nó và không hiểu được
tại sao câu trả lời của nó lại
lại là sai sai kia chứ nó biết
phải làm sao đây? Nó đi hỏi người
những người sinh ra trên mảnh đất này...

Xuân Thủy 25/5/2014

BUNG CỞI



BUNG CỞI

Bung bung cởi những mối 
tơ vò võ biết bao
năm tháng trời xoắn lại
vì đâu đó không còn
trong lành ...


Khi đó có những người
lặng thầm cởi từng nút
từng nút nhỏ trong mối
tơ rối tinh rối nùi
có những...

Người đứng ngoài nhìn sự
sống nổi trôi con nước
điêu linh phận người trôi
nổi cảnh dở khóc dở
người đứng...

Sau sâu trong bóng tối
mờ ngọn đèn leo lét
đoàn tàu thời đại đen
trùi trũi xình xịch sâu
sau người...

Bung cởi con trăng đầu
súng trăng treo đầu cơn
gió làn mây làn mây
bay ...

Xuân Thủy 08/5/2014

CON RỒNG



CON RỒNG

Người ta bảo có một con
rồng bên bậc tam cấp lên
đền thờ một con rồng thiêng


Người ta bảo con rồng biết
bay mà không cần đến cánh
vì vậy ta thấy một con

rồng đã bay lên đỉnh mái
ngôi đền thiêng và cả nấp
dưới mái đền thò ra những

cái đầu của một con rồng
khác thành ra có nhiều con
rồng trong một đền thờ rồng...

Người ta bảo không có con
rồng nào cả chỉ là tưởng 
tượng ra con rồng mà thôi

chả có con rồng nào sống
cả nó tĩnh lặng có chăng
lởn vởn quanh quanh tâm hồn

Người ta làm ra con rồng
bất động nhưng bảo là nó
thiêng như là sống động trong

tâm hồn Người ta bảo người
ta sinh năm rồng vì vậy
người ta bảo người ta tuổi

rồng hay nói cách khác người
ta là con rồng một con 
rồng sống động không tự biết

bay lên như lời người ta
kể lại cho tôi nghe truyền 
miệng từ đời này sang đời

khác vậy là có rất nhiều
người ta là một con rồng
nhưng không ai nói họ có

một con rồng và cũng không
ai nói xấu về những con 
rồng cả nó ngày càng đẹp

một con rồng những con rồng
người ta đã nghĩ chỉ có
một con rồng trên thế giới...

còn tôi có một con rùa 
vì tôi biết có rất nhiều 
con rùa trên thế giới trong

suốt chiều dài thời gian và
chiều rộng không gian nhưng rùa
thì không bay được nhưng ai

cũng đều nghĩ tốt về nó 
ngay cả khi họ vừa nói
gì đó gì đó... ai cũng

có một con rùa con rồng...

Người ta cũng nói có một
một con phượng và một con
con hạc cưỡi trên đầu một
con rùa con rùa là có

Có thật, không biết đau đau
đớn sao khi để một con
con vô hình vớ va vẩn 
cưỡi lên trên. Ôi đời! zời...

Xuân Thủy 28.5.2014

HỌ LÀM ĐIỀU ĐÓ NHƯ THẾ NÀO



HỌ LÀM ĐIỀU ĐÓ NHƯ THẾ NÀO

Thế nào nhỉ bạn thử nghĩ xem
khi nền kinh tế suy thoái suy 
sụp cả về tinh thần và vật
chất những bài thơ thế này bán
không ai mua cho không ai lấy
vậy phải làm sao làm sao đây
nhé giả sử một cuộc chiến một
tương lai làm gì có biên giới 
nào loài người chung sống trên đất
dưới trời có chăng biên giời trong
lòng người có chăng những vì sao
chưa ai đặt chân đến và loài
người chán quá cứ phải quẩn quanh
trong hòa bình này khi mà không
ai mua mua bán bán đến cả
cái cho đi cũng chẳng màng màng
là cái đảo xa xa nơi khỉ
ho cò gáy nào thấy bóng người
mà bảo là của người này người 
kia có chăng loài người có chút
văn hóa có chút đạo đức chút
liêm sỉ tưởng nhớ và biết ơn
tên người đầu tiên đặt chân lên
cái đảo cái đảo xa kia một 
người Việt Nam một người Việt Nam 
và đừng giết chóc ai sau đó
còn ngoài ra anh có thể làm
làm gì chả được ngay cả hạ
một con chim vớt chút sóng biển
ngay cả hạ đặt một giàn khoan
mà không có một cái hợp đồng
vì không phải để lấy đi lấy
đi cái gì cả mà chỉ là 
như một việc làm dịch vụ thông
thường trên khắp thế giới này đang
sôi nổi và bây giờ sôi sục lên
như giá chứng khoán những mối lo
trồi sụt những mối men ký kết hủy
bỏ rồi thì người ta lũ lượt kéo 
kéo về đâu đó để lại khoảng
trống trải trong cõi lòng người yêu
nào đó rồi biết đâu biết đâu 
đó một dịch vụ được ký kết
hơp đồng tổ chức các sự kiện
như thể là một cuộc tập trận
trong trường quay trên toàn cõi địa
cầu này khổ đau và hạnh phúc
vẫn thế xoay vần mà có kẻ 
giàu hơn và nghèo hơn thì thay đổi
những người lính đánh thuê đó đều
được trả công con người con người
kẻ mạnh sống thêm được chút xíu
người yếu lên thiên đường nhanh xíu
... và thượng đế nói với tôi rằng
loài người lũ súc vật một nửa
nửa còn lại lên thiêng đường với
người...


Xuân Thủy 30/5/2014

THÔI ANH À



THÔI ANH À

có những kẻ câm vì chúng lỡ tay
lỡ tay làm điều ác với lương tâm
nhưng chẳng thể nào rụt tay đã lỡ
vì chúng là chúng như ta là ta

XT 31/5/2014

NGÀY MAI & HÒA BÌNH



NGÀY MAI & HÒA BÌNH

chúng ta và tương lai 
tương lai và chiều nay
cái ôm em trong tay
những đứa trẻ dễ thương


chúng ta và tương lai 
tương lai và chiều nay
không ôm và không anh
những đứa trẻ ngóng trông

hòa bình và ngày mai
buổi chiều và lệ ứa
chúng ta và tương lai
ngày mai và tình yêu

hòa bình trả bằng gì
bằng gỉ sắt ghèn ứa
nhửng kẻ đòi tiếp xúc
nhửng kẻ đòi đi đêm

nhửng kẻ hay làm khó
nhửng kẻ quen nhận hối
lộ rồi những con quỷ
hút máu của bao người

ai sẽ đứng lên đây
chém lũ quỷ trên sóng
đang đòi người cúng tế
những đứa trẻ vô tội...

XT. 02.06.2014

TỜ TIN BẰNG GIẤY

TỜ TIN BẰNG GIẤY

Chúng tôi tin, tin trong thời 
tin trong một thời chúng tôi sinh sinh
ra trong thời đại văn minh, 
nơi lịch sử nơi đớn đau "nguyên thủy,

ý hướng đớn đau, con dốc
hiểm nghèo ma đưa quỷ dắt một người
đăm chiêu khiến hắn trở thành
một nghệ sĩ: ý hướng Sáng 

Tạo" (*) cho những ai dừng dừng lại đọc
Tờ tin bằng giấy có thể
là từ cát bụi hun đúc thành những 
trang giấy của ngàn năm trước

đã nhàu nát trong thời đại kỹ trị kỹ
trị này tôi kẻ tuyên truyền
lố bịch bằng internet chỉ để tìm
đi tìm cái tình thiêng đã

nhàu nát như tro như bụi bao đời
bao đời nay rồi những kẻ
đi xâm lược chúng lấy đi vàng kim
cương tất những gì quý giá

nhất của bao dân tộc bị áp bức
để rồi chúng trở thành cường
hay cuồng quốc gì đó gì
gì đó và chúng vẫn tiếp tục tiếp

tục bằng những hành động man
dại man rợ mánh khóe gian
trá chỉ để tiếp tục tiếp tục tiếp
tục chúng không ăn thua đủ 

trước mặt chúng lại tiếp tục ăn thua
đủ sau lưng không ngừng không
ngừng như những con thú lồng lộn những
con bò mộng sổng chuồng những

con bò tót khôn lường điên 
dại và tình người là cát bụi là
hữu hạn là nhỏ nhỏ bé
vô thường đầu rơi máu chảy mũi giáo

đâm xuyên xuyên qua ngực người
da đỏ, mảnh bom bi găm vào đầu
biết bao đồng loại con ngựa
của tên chăn dắt phanh thây đồng loại của

tên chăn dắt loài người sinh
sinh diệt diệt hoang sơ không không mảnh
vải che thân khoác lên mình
tấm áo non sông gấm vóc hùng thiêng

hùng thiêng sông núi nước Nam 
vua Nam ở như con gà
con gà cùng một mẹ chớ hoài
đá nhau như con gà con

sinh ra tổ nào tông ấy không lẫn
không lẫn vào đâu được ao
nào sông nấy có đâu ngờ thời đại
này những đứa trẻ sinh ra

không mẹ không cha không nơi nương tựa
nơi dãi bày thui thủi một 
một mình bước đi không anh em không
bạn bè ...không đọc không học

không hạnh phúc được sống bình thường và
bình thường là lịch sự với 
đồng loại sẽ chia cay đắng ngọt bùi
ngọt bùi cay đắng có nhau

hay sao hay sao chúng muốn cha ông 
cha ông ta tan xác bằng
bằng quả lựu đạn bằng trò chơi ăn
ăn ăn và ăn không lý

trí nào không luân lý nào giòng giống
ta tuyệt diệt chỉ còn sót
sót lại những phôi thai lưu giữ trong
bảo tàng trưng bày thời đại

thời đại nào đó huyễn hoặc tương lai
huyễn hoặc thực tại loài người
cô đơn đơn độc ôm đầu
óc bủa vây tồn tại hay hèn nhát

trước cái chết của chính mình
của chính mình để đổi bao máu xương
cát bụi gió thoảng mây bay
trôi trôi nổi nổi trong chiều một thằng 

bé quăng một viên gạch vào
chuyến xe thời đại mảnh kính vỡ toang
chuyến xe dừng lại thằng bé
biến mất trong chiều u tối thời đại

thời đại biến mất mặt trời
biến mất tắt ngúm chúng chạy trốn chạy
trốn chính hành động của chúng
và trong bóng tối bóng tối kia không 

không ai không loài người nào
trong thời đại này trên thế giới này nhìn
thấy gì nhưng ai cũng biết 
cũng biết chúng đang khóc khóc khóc...

vì không có ai dạy chúng
như những con gà mất mẹ mất cha...
vậy sao không quay về
không quay về ôm lấy ôm loài người...

...Truyền nhau cái tình thật cái
quý quý làm sao tay bắt mặt mừng 
mừng không không như điện thoại 
chẳng nhìn thấy đâu... vội vàng...

Xuân Thủy 03/06/2014

(*) Con đường sáng tạo - Nguyễn Hữu Hiệu tuyển dịch