Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

TÔI ĐÃ ĐI QUA CÁI CHẾT



TÔI ĐÃ ĐI QUA CÁI CHẾT

đi qua những ngày mệt quỵ 
gục quỵ xuống giữa đêm khuya
bỗng thấy hồn tôi bay lên


tôi cố bám vào mặt đất
cố rịn vào vịn cầu thang
cố chạm vào từng bậc

từng bậc tôi cố chạm vào
bước xuống từng bậc xuống gian 
bếp nhỏ mẹ tôi đang làm trứng

opla buổi sáng ánh sáng rực 
như buổi sáng khác tôi nhìn
thấy mẹ tôi tươi tắn lắm

ánh lên buổi sáng tôi cố 
níu kéo trong thanh âm không
không có gì chỉ có ánh

lên thứ ánh sáng tự nghĩ
tôi không biết phải làm thế
nào nữa giờ thì tôi biết

rồi đằng sau cái chết là
những linh hồn cố bám vào
mặt đất tôi tự nhủ mình

còn sức lực nào không cố
phải sống sót qua khoảng khắc
này khoảng khắc nhỏ nhặt trong

đời một khoảng thấp không phải
là ước mơ thực sự để
giờ đây tôi có thể bay

không thể nào chạm nổi như
thể đã lạc vào vũ trụ
không trọng lượng những linh hồn

được viền sáng dù họ có
thế nào đi chăng nữa cái
chết đến bất cứ lúc nào...

Xuân Thủy 04/8/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét