Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

TRÀO PHÚNG

TRÀO PHÚNG

Một đoàn tàu một đoàn tàu
đầu máy được cải tiến mà toa xe
không được cải tiến một đoàn
tàu toa xe được cải tiến mà đầu

máy không được cải tiến thì 
thật chẳng khác nào cái thứ thơ Tân 
hình thức Tân Hình Thức này
ai xem ai đọc ai nhìn cũng ớn 

chả ai ưa lộn xà lộn 
xộn chả chiều ai sung sướng... thú ... zị
một đoàn tàu một đoàn tàu
làu bàu mải miết lật trật liên hồi...

Xuân Thủy 21/2/2014

THÔI THÌ KIẾP TU

Người làm thơ người
Ước mơ người yêu
Thương người mà sao
Thấy áo bảo ma bảo...

THÔI THÌ KIẾP TU

Chẳng muốn là chi
Chi cả chẳng là 
Cát bụi chẳng là
Ai mà cũng chẳng 
Là ta là ta
Nữa bởi giữa đời
Đã có ước mơ
Ta làm ta làm 
Tất cả tất cả
Để xây thành đắp
Đập với ngăn đê
Ta cứ bước cứ
Bước từng viên đá 
Nhỏ bụi mờ mờ
Chẳng thấy ai
Như ai chẳng thấy
Ta lẽ Bình thường
Trong vô tận này...

Xuân Thủy 20.1.14

EM CÒN NHỚ CON ĐƯỜNG NÀY

EM CÒN NHỚ CON ĐƯỜNG NÀY

Em còn nhớ con đường này ta đã
đi qua đi qua em ánh mắt tròn 
anh ngờ nghệch quá bước dốc đồi thông
anh ánh mắt nhìn xa khơi bờ xa

mà chân bước cứ bước về khứ ẩn
dưới làn sương dăng lối núi xa xa
để mình em trông đợi chờ anh trở
ánh mắt nhìn đăm đăm không nói anh

anh thế cứ thế nhìn em làm sao
em ánh mắt tròn màu nhung nằng nặng
bóng dáng anh hao gầy một thưở hàng
Tùng thẳng tắp vươn cao anh sao lẫn

trên con đường vắng em chỉ sợ anh 
lẫn vào hàng cây thẳng tắp vươn cao
em không sợ anh lẫn trong đám đông 
xa lạ nhưng em không thể dõi tìm

mây trên đỉnh núi chỉ có lá thông 
reo làm em cô đơn đến nỗi không 
phân biệt đâu là thông đâu là Tùng 
cây Tùng của đời em màu nhớ nằng

nặng giọt rưng rưng màu tính người đàn
bà người đàn bà không thể đi bộ 
một mình ngay cả dưới nắng xuân thì
nhưng chỉ có thể yêu anh mà thôi

vậy mà anh đã bỏ em lại một
một mình em lâu đến thế...đến thế...

Xuân Thủy 25/1/2014

HOA HỒNG CHIỀU

HOA HỒNG CHIỀU

Hoa hồng chiều ơi mi ở đâu
mi ở đâu chiều đi nào về
nghỉ ngơi trong ngày ngày trong mắt
em đẫm lệ rơi chợ chiều anh
còn đẫm trong trang sách bao ngày...
chợ chiều ơi chợ chiều hồng tươi
trong mắt anh nhiều tuổi em ....
hồng hồng chiều ơi hồng chiều ơi

Xuân Thủy 23/2/2014

BẠN BÈ

BẠN BÈ

Những ngày ta đau
những tháng ta say
nhìn quanh không bạn
bè không có ai

mình một mình ta
lê lết tìm vui
tìm chập chờn trong
đêm về với con

đường quen gặp lại
gặp lại một người
quen trên con đường
mới thấy một người

quen quen đen đen 
từ u tối bước
ra con đường con
đường quen chung chung

ta mới gặp một
người bước ra từ
cái gương soi màu
đen đen quen quen...

thế rồi giá như
mà nếu giá như
thì sao có ngày
ta quen con đường...

Xuân Thủy 25/2/2014

NHÂN DÂN UKRAINA

NHÂN DÂN UKRAINA

Chuyến Tàu đêm nhẹ nhàng êm 
Sao như thể là đang mơ trong cung
Điện mùa hè ta đã ngủ
Trên chiếc giường êm ly trà nóng bóng
Gương soi như lau như ly
Nhìn rõ những hàng cây bên rừng từ 
Moscow đến Kiep trên hành trình
Ta đến trường đại học à không khu 
Ký túc xá trường đại học
Nơi một người bạn của Anh ta đang
Nghỉ hè mùa hè tỉnh giấc
Rất nhanh và chuyến Tàu êm cũng vậy
Đáng thức ta trong cung điện
Mùa hè và cốc trà thủy tinh trong
Cái giá bằng bạc Hoa Văn 
Thật bắt mắt và nghệ thuật bữa sáng
Xong và ta tiếp tục hành 
Trình một chặng đường nữa không xa không
Xa nữa sáng sớm mùa hè
Trong lành quá yên bình như thể chỉ
Còn cây lá làm bạn đường
Bạn đường thôi chỉ Cần một chuyến xe
Buýt nữa là tới nơi rồi
Chưa đến ca sáng và chưa có Tài
À mà không đã có Bác 
Tài trên xe nhưng chưa đến ca sáng
Không có hành khách nào chỉ
Có cây lá làm bạn cùng Anh Bác 
Tài xế trẻ vui cười và khỏe khoắn mà
Giọng nói lại nhẹ nhàng sao
Như những hàng cây lá cây lá rì
Rì rào thấy chúng tôi những
Người khách lạ Anh đã vui vẻ cho
Xe chạy mà không Cần ca
Ca gì cả Anh đón chúng tôi như 
Thành phố này đón chúng tôi...
Và cuộc picnic mùa hè chúng tôi
Có thêm người bạn mới thành
Phố này thành phố này thành phố chỉ
Có những người già nói tiếng
UKRAINA thành phố của những dòng
Sông ánh vàng chóp nhà thờ
Thành phố cung điện hòa bình Tôi bước 
đi trên con đường Bình yên 
Thiên đường Tôi nghĩ lại đó chính là
... à nhớ ra lần đó bác
Tài chở đi không mất tiền vì chưa
đến giờ ca trong ca mới
tính tiền tính tiền ...chuyến xe thiên đường

Thiên đường vậy mà nhói đau
Lại có nơi tôi còn quá nhỏ để biết 
Tại sao một Thiên đường giàu có
Với những trái cam chín mọng nổi tiếng
Và biết bao những vùng đất
Đẹp tươi Thiên đường nơi không ai
Quan tâm đến chính trị chính
Eo làm gì trò chơi của những con 
Rối chúng phải làm gì đó 
Chứ để Bác Tài xế có lương cho
Gia Tài nhỏ bé bữa ăn 
Gia đình nay không còn nữa khó thế
Khó thế sao nhưng tôi không
Không tin đâu phát đại Bác đen ngòm
Vào tòa nhà Quốc hội UKRAINA 
Hôm này là của thành phố
Này của những hàng cây của dòng sông
Của chóp nhà thờ của cụ
Già đang ngồi trên ghế đá công viên
Nơi Quảng trường độc lập này
Có chăng đó chỉ là cuộc ẩu đả 
Trên đường phố như bao đường 
Phố khác ở phương Tây điều không có
Ở những miền viễn Đông nơi
Con người được hun đúc từ thời tiết
Khắc nghiệt và sự bao La
Trong tâm hồn nơi Thiên đường không
Cần luật lệ không Cần những 
Trò chơi những vở kịch trên sân khấu
Nhỏ bé bao giờ cũng chỉ
Là nhỏ bé để làm gì làm gì Cho một 
đời chóng tàn cho cỗ máy
Đừng hỏng nếu không lấy gì đó ... Đó

ở đây nơi tôi trở về quê
quê hương tôi thành phố không có ngày
nào là bình yên thành phố
không có ai chào tôi buổi sáng đón
chào tôi trên đường đi và
ai đó không ai cho tôi cái gì 
đó dù là nhỏ nhất trên
một phần thân thể của họ dù
thành phố này cũng đã từng mất mát
mất mát những máu xương cuộc
chiến tranh vệ quốc vĩ đại mà không 
tượng đài nào cho những người
anh hùng trong thành phố bây giờ ít
con người không ai còn nhớ để làm gì
thật là vô nghĩa như cái
sống tôi đang sống và cái chết được
an ủi một phần nào vì 
những con người sống cũng vô vị như...

à không phải thế chiều nay
tôi nhớ về những ngày xa xưa ấy
có lẽ chuyến tàu chúng tôi
khởi hành từ tờ mờ sáng hay rồi 
mãi đến chiều mới tới Kiep
và rồi cũng có thể không phải thế
chỉ là những ký ức vỡ 
nát chiều nay câu chuyện dài bất tận
đã phải kết thúc ở đâu
đó đâu đó trong những mảnh vỡ và
rồi còn những hành trình tiếp
theo đến những thành phố khác mùa hè
tôi ngắm trời xanh chiều nay
khung cửa sổ nhỏ chở tôi qua khoảng
trời mùa hè năm ấy dù
sao dù sao đi nữa thì cũng đã
muộn hay còn quá sớm nào đã vào ca
hay đã hết giờ làm việc
Bác tài xế trẻ vẫn giúp chúng tôi
một đoạn đường không mất tiền trên chuyến 
chuyến xe chuyến xe thiên đường...

Xuân Thủy 25/2/2014

KỶ NIỆM MỘT ĐỜI

KỶ NIỆM MỘT ĐỜI


Ngày đầu gặp em nơi
cánh cổng bước vào thế
giới, anh bước ra ngôi
nhà thơ dại ngày mai


gặp em nơi quê hương
còn lại hai con người
không thế giới không nhà
trong cơn bão vội vàng


lên kịp chuyến tàu xa
trở về ngôi nhà còn
lại một mình anh bước 
ra cánh cửa sơn màu 


thời gian gặp em trong
cơn gió ùa vào trên
lối về... 


P/s ilu 
Xuân Thủy 27/2/2014
Chúc em làm việc tốt và cóa nhùi tình ui Bác sĩ của đời a!

ĐƯỢC CHẾT...



ANH ĐÃ CHẾT RỒI EM CÒN NÓI ANH CHẾT ĐI LÀM GÌ

Sao em sao em sao
đi cùng anh lại nhớ
về người đi cùng ai
chẳng nắm tay anh anh

chẳng trách gì em yêu
em yêu thế giới của anh
rồi sao em sao không 
kể anh nghe tình xưa

anh nghe em như nghe
loài chim ca mối tình
đầu chuyện kể hoài không
chán thế rồi một ngày

kia sét đánh làm anh
bối rối tan chảy vì
ai rồi vì em vì
em rồi vì ai sao

em sao đi cùng anh
đến tận trời tận vực
tận trời em ước ao
tận vực em còn em

ước ao cùng ai cùng
anh nữa không giữa bão
giữa giông em có cùng
anh cùng ai nữa không

thế giới của anh rồi
lời em là lưới hái
tử thần với niềm tin
không phải trên môi hiền

nếu em tin sẽ cùng
anh cùng ai cùng ai
cùng anh chết nhé còn
nếu không chỉ mình anh

ĐƯỢC CHẾT...

Xuân Thủy 01/3/2014