NHÂN DÂN UKRAINA
Chuyến Tàu đêm nhẹ nhàng êm
Sao như thể là đang mơ trong cung
Điện mùa hè ta đã ngủ
Trên chiếc giường êm ly trà nóng bóng
Gương soi như lau như ly
Nhìn rõ những hàng cây bên rừng từ
Moscow đến Kiep trên hành trình
Ta đến trường đại học à không khu
Ký túc xá trường đại học
Nơi một người bạn của Anh ta đang
Nghỉ hè mùa hè tỉnh giấc
Rất nhanh và chuyến Tàu êm cũng vậy
Đáng thức ta trong cung điện
Mùa hè và cốc trà thủy tinh trong
Cái giá bằng bạc Hoa Văn
Thật bắt mắt và nghệ thuật bữa sáng
Xong và ta tiếp tục hành
Trình một chặng đường nữa không xa không
Xa nữa sáng sớm mùa hè
Trong lành quá yên bình như thể chỉ
Còn cây lá làm bạn đường
Bạn đường thôi chỉ Cần một chuyến xe
Buýt nữa là tới nơi rồi
Chưa đến ca sáng và chưa có Tài
À mà không đã có Bác
Tài trên xe nhưng chưa đến ca sáng
Không có hành khách nào chỉ
Có cây lá làm bạn cùng Anh Bác
Tài xế trẻ vui cười và khỏe khoắn mà
Giọng nói lại nhẹ nhàng sao
Như những hàng cây lá cây lá rì
Rì rào thấy chúng tôi những
Người khách lạ Anh đã vui vẻ cho
Xe chạy mà không Cần ca
Ca gì cả Anh đón chúng tôi như
Thành phố này đón chúng tôi...
Và cuộc picnic mùa hè chúng tôi
Có thêm người bạn mới thành
Phố này thành phố này thành phố chỉ
Có những người già nói tiếng
UKRAINA thành phố của những dòng
Sông ánh vàng chóp nhà thờ
Thành phố cung điện hòa bình Tôi bước
đi trên con đường Bình yên
Thiên đường Tôi nghĩ lại đó chính là
... à nhớ ra lần đó bác
Tài chở đi không mất tiền vì chưa
đến giờ ca trong ca mới
tính tiền tính tiền ...chuyến xe thiên đường
Thiên đường vậy mà nhói đau
Lại có nơi tôi còn quá nhỏ để biết
Tại sao một Thiên đường giàu có
Với những trái cam chín mọng nổi tiếng
Và biết bao những vùng đất
Đẹp tươi Thiên đường nơi không ai
Quan tâm đến chính trị chính
Eo làm gì trò chơi của những con
Rối chúng phải làm gì đó
Chứ để Bác Tài xế có lương cho
Gia Tài nhỏ bé bữa ăn
Gia đình nay không còn nữa khó thế
Khó thế sao nhưng tôi không
Không tin đâu phát đại Bác đen ngòm
Vào tòa nhà Quốc hội UKRAINA
Hôm này là của thành phố
Này của những hàng cây của dòng sông
Của chóp nhà thờ của cụ
Già đang ngồi trên ghế đá công viên
Nơi Quảng trường độc lập này
Có chăng đó chỉ là cuộc ẩu đả
Trên đường phố như bao đường
Phố khác ở phương Tây điều không có
Ở những miền viễn Đông nơi
Con người được hun đúc từ thời tiết
Khắc nghiệt và sự bao La
Trong tâm hồn nơi Thiên đường không
Cần luật lệ không Cần những
Trò chơi những vở kịch trên sân khấu
Nhỏ bé bao giờ cũng chỉ
Là nhỏ bé để làm gì làm gì Cho một
đời chóng tàn cho cỗ máy
Đừng hỏng nếu không lấy gì đó ... Đó
ở đây nơi tôi trở về quê
quê hương tôi thành phố không có ngày
nào là bình yên thành phố
không có ai chào tôi buổi sáng đón
chào tôi trên đường đi và
ai đó không ai cho tôi cái gì
đó dù là nhỏ nhất trên
một phần thân thể của họ dù
thành phố này cũng đã từng mất mát
mất mát những máu xương cuộc
chiến tranh vệ quốc vĩ đại mà không
tượng đài nào cho những người
anh hùng trong thành phố bây giờ ít
con người không ai còn nhớ để làm gì
thật là vô nghĩa như cái
sống tôi đang sống và cái chết được
an ủi một phần nào vì
những con người sống cũng vô vị như...
à không phải thế chiều nay
tôi nhớ về những ngày xa xưa ấy
có lẽ chuyến tàu chúng tôi
khởi hành từ tờ mờ sáng hay rồi
mãi đến chiều mới tới Kiep
và rồi cũng có thể không phải thế
chỉ là những ký ức vỡ
nát chiều nay câu chuyện dài bất tận
đã phải kết thúc ở đâu
đó đâu đó trong những mảnh vỡ và
rồi còn những hành trình tiếp
theo đến những thành phố khác mùa hè
tôi ngắm trời xanh chiều nay
khung cửa sổ nhỏ chở tôi qua khoảng
trời mùa hè năm ấy dù
sao dù sao đi nữa thì cũng đã
muộn hay còn quá sớm nào đã vào ca
hay đã hết giờ làm việc
Bác tài xế trẻ vẫn giúp chúng tôi
một đoạn đường không mất tiền trên chuyến
chuyến xe chuyến xe thiên đường...
Xuân Thủy 25/2/2014