Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

TÔI HỎI NGƯỜI



TÔI HỎI NGƯỜI

Tôi hỏi người người công nhân phía trước
phía trước người công nhân đang sửa đường
con đường phía trước mặt tôi sẽ đi
tôi sẽ đi đâu đây đi đường nào
con đường nào phía trước mặt tôi sẽ
tôi sẽ đi đâu đây? khi phía trước
con đường đang sửa con đường ngổn ngang
ngổn những giọt mồ hôi sâu xa sâu
hay là hay tôi sẽ ở lại đây
cùng người công nhân phía trước tôi sẽ
đi qua một quãng đời còn lại ... còn
lại tôi và người công nhân đang mở
con đường tôi sẽ đi qua quãng đời...
còn lại tôi hỏi người người còn lại...


Xuân Thủy 22/6/2014

CON PHẢI LÀM SAO



CON PHẢI LÀM SAO

có những ngày cha ông ta đi
đi mở rừng mở lối cho tương lai
từ rừng thẳm núi sâu nước độc
trời rộng mở biển cao xa tận
xa nào biết mệt mỏi biết sờn vai


có những ngày ta ngồi đọc thu lu
trong hũ thóc của loài gặm nhấm
đã làm gì được cho tổ quốc ta chăng
hay vẫn loanh quanh cho đời mỏi mệt
mà nay còn bé qúa, nào hay ngoài kia
đời lăn náo nức náo nức đời lăn

nhưng lúc này ta có một niềm tin
thay đổi và đi... ta đi giải phóng miền Nam 
như quê hương nhà, nếu là ta lúc đó 
ta có đi không có đi không hay ngồi
lại đọc sách thu lu thu lu thu thôi
nào biết đời ngoài kia lăn náo nức

mảnh đất này sinh ra ngôn ngữ Việt 
chỉ đơn giản là vậy khổ đau hay 
hạnh phúc không phải là vấn đề
chỉ đơn giản dòng máu này đã 
mấy nghìn năm đã mấy trăm nghìn đời 
ông cha ngã xuống... này khi ta sung sướng 
ta có thắp nén nhang cho tổ quốc thiêng không

ta chỉ buồn không phải ai cũng yêu thương
ta buồn cả về chính ta ta đã không 
đủ can đảm để ôm cha của ta
người bộ đội trở về từ chiến tranh 
và đang đau đớn rên xiết từng ngày
chỉ vì thiếu một tình thương của Người 
của con người giành dật sự sống
người bộ đội ngã xuống trong hỗn loạn
trong sự dẫm đạp của bầy người 
đi hành hương về vùng đất thánh
cha ta ngã xuống và không thể đứng dậy
ngày qua ngày vẫn phải rên xiết
chỉ để cầu xin một tình thương tình thương...
không ta không cần tình thương 
của chúng mày ta cần tiền tiền và tiền

đã quá khổ đau rồi hãy để cho ta yên
cho ta yên trong tăm tối này
sao ta sống cả một đời người 
mà mãi không thể có được một ngày
được hưởng cái mà ai cũng có
tiền tiền và tiền tiền là của ta
ta phải ở đây ở đây trong tăm tối này
để chờ chúng trả lại tiền cho ta
ta có ba trăm triệu rồi ta sẽ cho ngươi
ba triệu không thèm thì ngươi cút đi

phải ta đi đây phải đi trong ánh sao vàng
qua núi qua khe mở đường mở lối
cả một đời ta còn không có được một cái ôm
một cái ôm của người cha không 
ta phải đi đây phải ôm lấy thân xác người
người bộ đội đang bị thối rữa tâm hồn 
dù thân thể lành lặn vậy mà ta cũng
không làm được vậy thì ta có vẽ lên người 
ta bao vẻ đẹp thì ta cũng không là một con người

ôi những cái ôm muộn màng vô cảm
bởi bốc mùi thối rữa của chiến tranh
quyện vào mùi nước hoa trên người đứa con
đứa con bây giờ đang ôm ghì nhạt nhẽo
người cha người cha đang sống trong
trong căn phòng tối bốc mùi hôi hôi
của những tháng năm đơn độc không người
không cháu con không thế thì
khác nào thua cả loài súc vật 
súc vật vẫn có xung quanh một con người.

Xuân Thủy 26/06/2014

ĐỌC BÁO



ĐỌC BÁO

(ngày gia đình 28/6 và ngày phóng chống ma túy 26/6)

Tôi thấy một người và tôi thấy
nhiều người ở quán cà phê sáng
một buổi sáng như mọi buổi sáng
quán chật người trên tay tờ báo


tờ báo sáng nay tôi cầm lên
những dòng âm thanh vang lên lên 
trên những ly cà phê buổi sáng
và một hai tờ báo chuyền nhau

tôi thấy người mọi người cùng nhau
cùng bàn nhau về những dòng tít
tít t lờ những dòng in in 
trên tờ báo được chuyền nhau và

mọi người cùng nghe một người hay
một người chăm chú với mắt nghe
nhóm người bàn bên kia bàn bàn
về những dòng tít t lờ lờ

khi đang nghe ở bàn bên này 
có thể giống và cũng có thể
khác khác những dòng tít chính chính
được in đậm hơn và không ai

không ai đủ thời giờ đọc xem 
hay vì một lý do khác bên 
trong tờ báo bên trong dòng tít
có gì khác không khác không hay

là những nhận định quan điểm những
người hay một người nào đó hay
hay là cho ai đó chăm chú
quên đi những từ ngữ có thể

khác nhưng cũng có thể giống như
bao tờ báo của buổi sáng khác
và tôi cũng cầm một tờ báo
một tờ báo cùng tôi bước đi trên

con đường có những bà bán xôi
vẫn còn dùng báo để gói gói
vào trong những giọt mồ hôi nhỏ
thấm đẫm phai màu phai màu phai

rồi bước đến cổng cơ quan người
bảo vệ cũng đang đọc báo đọc
báo như bao buổi sáng khác xem
xem có gì khác khác bao buổi

sáng sáng khác hay không một người
đồng nghiệp đang dùng giấy báo che
nắng bước qua những dãy những dãy
hành lang không bóng cây ngoài kia

nơi công viên không bóng cây tờ
báo dùng để ngồi dõi nhìn về
hướng quảng trường nơi đó nơi đó
có những nhà lãnh đạo đang đọc

không chỉ là những dòng tít in
đậm mà còn cả những nội dung 
từ và ngữ bên trong nhưng không
không có ai bàn tán cả cả

khi người lãnh đạo đã đọc xong
đọc xong rồi bước xuống những bậc
tôi lại thấy một người thanh niên 
bằng tuổi với tôi bước lên bậc

những bậc thềm lên cao quảng trường
anh ấy không cầm trên tay tờ
báo nào nào cả anh ấy cầm 
trên tay tờ giấy chưa nhà xuất

nhà xuất bản nào in in ra cả
dòng tít của anh ta là "Tôi 
là một người nghiện ma túy hai
hai lần vượt qua cám giỗ tử

thần" Thần đất ơi và bây giờ
anh ta đứng đây đọc nội dung 
nội dung dòng tít là ... " Bây bây
giờ tôi đã có một gia đình."

Giá như vợ và con của anh
đứng đây nơi quảng trường này cùng 
cùng anh và tất cả nụ cười
có lẽ không cần đọc nội dung...

tờ báo sáng nay...viện bảo tàng.

Xuân Thủy 28/6/2014

TRÊN SÂN BÓNG



TRÊN SÂN BÓNG

Những nghệ sĩ sân cỏ
Như những nghệ sĩ đàn
Như người thợ đã lành
Sau những vết thương trên


Trời rơi xuống hay nơi
Nơi nào đó bên ngoài
Sân bóng những nghệ sĩ
Đâu cần giác quan vẫn

Vẫn có thể ghi bàn
Bằng tâm hồn nghệ sĩ
Lái đò trên sông Đà

Trên sân bóng có những
Nghệ sĩ chuyền cho nhau
Một quả bóng hay hay
Chỉ có một nhạc trưởng

Những nốt cao chiến thắng
Những nốt trầm thất bại
Những nghệ sĩ chạy theo
Theo quả bóng hay hay....

À mà thôi dù thế
Thế nào trên sân bóng
Những nghệ sĩ nhận về
Những nốt trầm làm quà

Những nghệ sĩ khác trên
Sân bóng ánh sáng ẩn
Ẩn sâu niềm đêm đêm
Vì không phải lúc nào

Những gì bên ngoài sân 
Bóng tối biết yêu thương
Tại sao tại sao tại
Chúng ta là nghệ sĩ...

Xuân Thủy 28/6/2014

TÌNH TRONG VEO



TÌNH TRONG VEO

Tình trong veo trong veo
trong veo ố ô ồ 
trong veo nhé é e è
này tình này đừng nói
đừng nhìn em như thế
đừng tin em nhé anh
em không nói yêu anh
đâu này tình trong veo
trong veo nhé giọt nước
trên lá á a à 
á là chiếc lá xuyên
qua tia nắng tình trong
veo trong veo giọt nước
ớ ơ ờ ...


Xuân Thủy 02/7/2014

TÌNH Ư TÌNH Ư



TÌNH Ư TÌNH Ư

Ở nơi này thế giới
Phẳng không được nói ở
Nơi này những nỗi đau
Không được nói những nỗi


Đau không nói được... bao
Cơn tình anh dành cho
Em giờ phẳng lặng vô
Nghĩa chẳng còn gì ở

Nơi này anh đợi cơn 
buồn đi qua... về nhà
Bao giờ a mới được
Về nhà trong vòng tay

Ấm êm, sài gòn chiều
Chiều nay mưa giá ta
Như là xưa thơ ngây
Đạp xe dưới phố còn

Về chiều nay như đôi
Vợ chồng già ngồi ăn
Quán ốc ven đường quen...
Quen em thôi quen em

Rồi xa xăm mối tình
Đâu vỡ tan rồi...tan 
Ước mơ còn lại mình
Một mình ai đó cặm

Cụi ...biết làm sao sao
Lo được cho ông bà
Tổ tiên cuộc đời đâu
Đâu rồi nửa nỗi niềm

Cuối bãi đợi cơn mưa 
Sài Gòn buồn đi qua 
đi Lại ngang qua chốn 
xưa Gần gụi anh và

em Trên con đường về 
nhà Mà không còn gặp 
nhau Nữa vì anh vụng 
dại Không biết yêu chi

Nỗi buồn đôi khi làm
Người ta không cần đến
Tình yêu...lúc đó rồi
Xa em rồi không quên...

Xuân Thủy 03/7/2014

NGÂN

NGÂN

bố hỏi con này
Ngân nghĩa là gì
Con nghĩ Coca
Cola đang có
Chương trình bố ạ!

Không bố hỏi Ngân
Nghĩa là gì kia
Thì con trả lời
Rồi bố không hiểu
À ... Ôi đứa trẻ
12 trên 12 đúng
Còn tôi thì sai

Tôi không biết nữa
Ngân nghĩa là gì...
Những đứa trẻ trở
Mình trong đêm tối
Không nhà không cội
Nguồn sẽ ra sao...

Xuân Thủy 08/7/2014

TÔI NHỚ RỒI



TÔI NHỚ RỒI

Mới đây hồi đầu năm
mới có mùng một Tết
tôi đi chơi xuân về
ngang qua cầu Công lý


trên cây cầu Công lý
một bà béo ú đang
làm bậy ngay chính giữa
cây cầu Công lý tôi

không kịp quay đi để
quên mình đã nhìn nhìn 
thấy một sự bất công
đang bẻ gãy cây cầu

Công lý lúc đang xuân thì
những người con gái đi
qua đi lại những chiếc
áo dài trên xế hộp

sang sang vút qua vèo
còn tôi với chiếc xe
máy không phanh nên phải
phải chậm chạp lết qua

cây cầu Công lý lịch
sử in dấu bao thăng
bao trầm bổng những tiếng
những thanh âm thương thương

Ôi mùng một đại kỵ
nói ra điều gì điều
ấy thành sự thật và 
giờ đây đất nước tôi

người Trung Quốc đương đương
bẻ gãy cây cầu Công
lý nối liền những trái 
tim giống nhau trên những

hình hài khác nhau trên 
cây cầu Công lý nối
liền Thế giới vẫn đương
thương thương trong đau đau...

thôi...

Xuân Thủy 14/7/2014

TÔI SAI



TÔI SAI

Mỗi chiều tôi đi lại
thấy ứ nự những người
là người xiêu là người
vẹo là người xô người
va người chạm người nghiêng
người ngả người cụng người


từng ly Nước lớn đổ
từ đâu từ đâu đó
có thể từ trong chai
có thể từ trời cao 
trời rộng trời cũng có
thể từ suối nguồn lưng
núi xa xôi nào đó

dòng suối trong hay con 
sông thầm lặng dòng sữa
mẹ nuôi những con người
lớn lên trong hòa bình 
hay hạnh phúc tự do

mỗi chiều ứ nự những
Người và Nước xô xô
vào vào ra ra ra 
rả mỗi chiều tôi đi 
qua tiếng cười âu lo...

rồi chợt thấy Nước tôi
nước có bóng người đi
qua đi lại ngoài biển
khơi xa ngoài biển khơi
xa có bóng những chiếc
tàu những máy bay và
súng tựu chung là vũ
khí đang vây bủa Người
dân trên đất nước tôi
đang xô va những Nước
và Nước biển khơi cha
ông tôi đã gìn giữ
gìn giữ từ bao đời...

Tôi tự hỏi mình đất
nước tôi đã giàu mạnh
sau bao đời bao thưở
sao mà bị hà hiếp
hiếp đáp đến thế kia

Tôi sai rồi đất nước
tôi làm gì có nghèo
có đói có dốt có
yếu hèn đi sau bao

Thắng lợi... từng đêm một
mình tôi ngủ với cát
bụi vũ trụ đen đen...

những gì tôi biết be
bé chỉ để cười cười
còn để làm những gì
tôi biết tôi phải là

những Người đang xô xô
xiêu xiêu kia mới được...
họ được sinh ra như
tôi được sinh ra nhưng
họ biết xô xô va va
còn tôi đi xin niềm
hạnh phúc bình thường thôi
gia đình... còn chả được
thì lo gì xa xa
dòng nước từ Trời từ
Đất...

Xuân Thủy 14/7/2014

Đêm Côn Sơn



Đi dạo phố biển đêm nay
gió đêm lồng lộng ru anh mát lòng
Anh vẫn ước gì em bên
Bên làn gió biển đêm nay tay anh 
mát tình mái tóc bay bay 
tình yêu đôi tay đôi ta nào chia 
gió đêm lồng trong tình anh...


đôi ta Bình Yên đi dạo 
phố biển đêm đã từng đêm thưở trước
đêm nay đêm mai và đêm
mãi mãi ta yêu ta yêu nhau tình 
yêu đêm trên phố biển không
đèn không bóng con tàu còn ánh sáng
Côn Đảo đêm nay phố biển
không đèn đêm đen như bầu trời không
trăng không sao chỉ còn mình
gió chỉ còn mình anh đêm nay đi 
dạo phố biển trong tình em
cùng gió trong tình em nơi đâu giữa
trời Côn Sơn...

Đêm Côn Sơn

XT 18.7.2014

Di dao pho bien dem den
Den gio long thoi mat long
Anh van uoc gi em ben
Ben lan gio thoi toc em
Bay bay tinh yeu doi ta
Nao co chia lia long ta
Binh Yen dem nay dem mai
Va mai mai ta yeu nhau
Con Dao Minh anh dem nay
Minh em noi dau giua troi

Dem Con Dao

TÌNH ĐÃ MẤT SẼ MẤT HAY CÒN LẠI?



TÌNH ĐÃ MẤT SẼ MẤT HAY CÒN LẠI?

đi qua những bóng cây
những bóng cây ngoái nhìn
bóng tôi bóng ai đó 
một người đi ngang qua


đây đây một bóng hình 
xưa cũ nào đó làm 
tôi quên giọt sương mai
giọt sương mai là tên

tên của em trên cành
tôi bỗng thương hồn nhiên
ngây dại của một thời
bây giờ nhìn lại trong

chiếc gương soi nếu còn
gặp lại tôi tin mình
còn xứng đáng với tình
nếu giữa em và tôi

còn có thứ tình người
sỏi đá còn cần nhau...
có không nhỉ chiếc gương
đo tội lỗi một đời...

trong gương soi bé nhỏ.

Xuân Thủy 21/7/2014

ĐI TÌM TIẾNG NÓI BÓNG ĐÊM



ĐI TÌM TIẾNG NÓI BÓNG ĐÊM

Trong bóng đêm khi tôi đương ngủ
sẽ có người còn thức cho 
tôi ngủ được yên giấc mà tôi
biết có người chẳng bao giờ ngủ
được chỉ thức được vậy mà
tôi mong được thế để làm việc
không ngơi nghỉ trong bóng đêm
này hay trong bóng đêm khác giữa
lúc ban ngày hay ban mặt người
ai cũng nhìn mà không ai nhìn 
thấy ai vậy mà có người thức
không phải để làm việc mà chỉ
để làm tình hay làm tội như
một chức năng của cơ thể sống
còn ai mà chả để lại gì trên 
mặt đất không thì một đứa con
đem quá khứ đóng gói sang đi bán 
chỉ để ăn cũng có thể thức
chỉ vì thương nhớ người đã khuất
những gì đã mất dù không tiếc
hay chỉ là thức cho sướng đời
mình làm tình rồi chết cũng được
có sao đâu trong bóng đêm khi
tôi ngủ sẽ có người còn thức
là được...chứ còn như tôi thức
làm thơ cái thứ thơ chẳng ai
đọc nhà sách chẳng thèm nhận bán
vì trình bày không sang vứt đi
đành vứt đi vậy nhưng thế nào
người quét rác đêm khuya đương thức
lúc nghỉ ngơi nhặt được nhìn mặt 
trời đang thức trong những hình ảnh
soi rọi vào những bài thơ in
chắc cũng vui chút đỉnh dù sau 
đó cũng không đem về nhà cất 
lại vứt đi vì nhà có chỗ 
nào đâu để để để thức làm
tình... làm gì được đây bây giờ...


Xuân Thủy 28/7/2014

BÌNH YÊN



BÌNH YÊN

Bình yên mong như mặt biển
nào lặng sóng bờ vui giữa
bao lớp sóng lô nhô mắt
ngắm nhìn xa xăm chân trời


mà nếu như đời người ta
mắt cứ ngắm xa về phía
chân trời xa xăm chắc hẳn
sẽ bình yên hơn con sóng

bạc đầu đang lô nhô đây
dưới đôi chân ướt sũng cát
vàng mềm mại của bãi tắm
bình yên bình yên bình yên

cho ta thiên đường ngợi ca
nhau... không còn nhàu nát không
còn bão tố cả khi đó 
phía chân trời vẫn phẳng lặng

cát vẫn mềm rồi lại nhớ
chiếc khăn voan em bay trong
gió biển em đã cho xem
và rồi cất lại riêng mình

Xuân Thủy 29/7/2014

CHIẾU RỌI



CHIẾU RỌI

những ngu dốt ở đây
đâu đây cần ánh sáng
ư không vì no đủ
rồi cần chi ánh sáng
cần chi dũng cảm vượt
qua sự hèn nhát mới
đủ dũng khí giết người
hơn nữa ánh sáng đâu
chứng minh được nó sáng...


Xuân Thủy 30/7/2014

NGƯỜI



NGƯỜI

người ư người con đàn
bà muốn chiếm đoạt tôi
lừa tôi bằng nhục dục


con người ư người đàn
ông giết tôi bằng vu 
khống và chỉ chúng mới

có quyền được người khác
phải hiểu còn chúng không
cần phải hiểu người khác

Đảng Viên chả khác gái 
điếm mấy điểm hắn bảo
mày có lương làm gì

nghỉ lễ sao không đi
khách...Còn bọn cò cốt
lừa lọc để lấy tiền

chứ cần biết gì ai
đang cần sự công bằng
cũng chả khác mấy miệng

chúng chỉ toàn chuyện ấy
chuyện của mấy con chó
đương lúc người đá banh

Đó đâu phải Đảng Viên 
Đó là những kẻ đội 
Lốt người hay sao ấy

Tổ quốc Người dựng xây...

Xuân Thủy 31/7/2014

TÔI ĐÃ ĐI QUA CÁI CHẾT



TÔI ĐÃ ĐI QUA CÁI CHẾT

đi qua những ngày mệt quỵ 
gục quỵ xuống giữa đêm khuya
bỗng thấy hồn tôi bay lên


tôi cố bám vào mặt đất
cố rịn vào vịn cầu thang
cố chạm vào từng bậc

từng bậc tôi cố chạm vào
bước xuống từng bậc xuống gian 
bếp nhỏ mẹ tôi đang làm trứng

opla buổi sáng ánh sáng rực 
như buổi sáng khác tôi nhìn
thấy mẹ tôi tươi tắn lắm

ánh lên buổi sáng tôi cố 
níu kéo trong thanh âm không
không có gì chỉ có ánh

lên thứ ánh sáng tự nghĩ
tôi không biết phải làm thế
nào nữa giờ thì tôi biết

rồi đằng sau cái chết là
những linh hồn cố bám vào
mặt đất tôi tự nhủ mình

còn sức lực nào không cố
phải sống sót qua khoảng khắc
này khoảng khắc nhỏ nhặt trong

đời một khoảng thấp không phải
là ước mơ thực sự để
giờ đây tôi có thể bay

không thể nào chạm nổi như
thể đã lạc vào vũ trụ
không trọng lượng những linh hồn

được viền sáng dù họ có
thế nào đi chăng nữa cái
chết đến bất cứ lúc nào...

Xuân Thủy 04/8/2014

CUỐI HÔM NAY



CUỐI HÔM NAY

Định làm gì
phải nhớ gì
cái gì ở
phải ở đâu
trên giường à
thơ Tagore
giá sách à
một cuốn sách
nhớ định làm
gì nhỉ à
lấy mấy cái
hình đã chụp
giữa cuộc đời
sẻ chia cùng 
cuộc đời hôm
nay hôm nay


người đàn bà
đơn độc sống
dưới gầm cầu
giữa lúc tạo
vật đứng yên
hay chuyển động
trên cây cầu
hay trên đâu...

người đàn bà
đơn độc sống
trong suy tưởng
u mê hay
quẩn quanh vẩn
vơ quanh mình
lung tung quá
giữa lúc người
công nhân đang
làm sạch cống

người đàn bà
đơn độc sống
dưới gầm cầu 
Kỳ Hà 2
đường cao tốc
vành đai 2
Tp HCM

Xuân Thủy 06/8/2014

CÂU CHUYỆN THỜI CHIẾN TRANH



CÂU CHUYỆN THỜI CHIẾN TRANH

Khi đó ở vùng Thủ 
Đức và Sài Gòn nói 
chung có câu cửa miệng 
ban ngày quốc gia ban 
đêm Việt cọng,... lâu lâu 
lại thấy ở chợ có 
tiếng nổ xác người vung 
vãi mà đa số là 
người dân vô tội... bây
à bây giờ kể lại 
tam sao thất bổn... rồi
không biết là bên nào
làm mà cứ đổ cho 
nhau rồi nghĩ xấu về 
nhau rồi chiến tranh xem
ra chuyện ấy thời bình
cũng zậy bây à bây
thấy không người ta cũng 
giết nhau đấy chớ nếu
đứa trẻ con nghe người
người ủng hộ quốc gia
kể thì bây giờ chúng 
lớn chúng vẫn ghét Việt
cọng mà bên Việt cọng
kể thì bây giờ chúng 
ghét cũng chẳng để làm
gì sất ấy thật thế 
không bây tao nghĩ vậy
còn bây tuổi trẻ tao
không can dự thôi thì 
kể lại cái gì tao 
biết còn cái tao không 
biết ấy tao không kết
để chúng bay kết sao 
mà tổ tiên ông bà
còn nghe được con cháu
thì coi cho được hà...
có chỗ tao yên bình
yên là zui rùi à...


Xuân Thủy 15/8/2014

TUỔI TRẺ - ĐỨA CHÁU CỦA ÔNG

TUỔI TRẺ - ĐỨA CHÁU CỦA ÔNG

Ta tuổi trẻ đã bao năm rồi
như cha ông ta đã dâng hiến
hiến dâng đời mình cho lý tưởng 

nhưng rồi ta chỉ thấy thấy đó
đó chỉ là phù phiếm mà thôi 
sao ta vẫn xông vào dông bão

để làm gì để rồi khi đến
những vực sâu những đáy sâu cùng
chẳng còn ai nghe nổi nỗi oan

khuất cuộc đời ta muốn gào muốn
hét lên muốn chỉ ôm em thôi
thì thôi mất một đời ta ta

mất em người ta yêu quý nhất
thôi thì hãy thổi hồn vào vào
những công trình đơn độc như mặt

mặt trời mặt trăng ở đó ta 
ở đó ta chỉ còn cái đẹp ngự 
trị chói lòa không kẻ tầm thường

nào có thể che khuất lấp không
không ai có thể cưỡng lại được
cái đẹp ta tạo ra như nhục 

dục hắn đã bao đời quỵ gối
xin hàng... thôi thì thôi chỉ mất
một đời ta tuổi trẻ phiêu linh

bé nhỏ như chiếc lá cuối cùng...

Xuân Thủy 14/8/2014

THÁNG TÁM MÙA NÀY MƯA BAO LÂU



THÁNG TÁM MÙA NÀY MƯA BAO LÂU


Giữa bao nhiêu ngày tháng

giữa bao nhiêu thời gian

giữa bao nhiêu người đó

giữa bao nhiêu tôi... em

ở đâu giờ này em 

ở đâu giữa hồn tôi

hay em ở giữa bao 

nhiêu người đó giữa bao
nhiêu thời gian trôi giữa
bao nhiêu ngày tháng đó
trống vắng người ta yêu
mà sao lắm người ta
không yêu ngoài kia những
yêu ghét vô tình đó
giữa bao nhiêu nỗi đau
trăm nghìn giữa dấu yêu
mơ hồng nay còn đâu
giữa bao nhiêu lời say
biết có ngồi được bên
biết có nhìn được nhau
ta không yêu em được
không yêu em vì ta
đã yêu đời này khi
em còn đứng đó ngước
mắt nhìn tháng tám mùa
này ngơi cơn mưa giữa
bao nhiêu trống vắng ta
đơn côi vô tình mà
như yêu lần đầu để
sang mùa em biết đó...
người như đã vô thường
lời như hóa kinh cầu...

Xuân Thủy 12/8/2014