TỜ TIN BẰNG GIẤY
Chúng tôi tin, tin trong thời
tin trong một thời chúng tôi sinh sinh
ra trong thời đại văn minh,
nơi lịch sử nơi đớn đau "nguyên thủy,
ý hướng đớn đau, con dốc
hiểm nghèo ma đưa quỷ dắt một người
đăm chiêu khiến hắn trở thành
một nghệ sĩ: ý hướng Sáng
Tạo" (*) cho những ai dừng dừng lại đọc
Tờ tin bằng giấy có thể
là từ cát bụi hun đúc thành những
trang giấy của ngàn năm trước
đã nhàu nát trong thời đại kỹ trị kỹ
trị này tôi kẻ tuyên truyền
lố bịch bằng internet chỉ để tìm
đi tìm cái tình thiêng đã
nhàu nát như tro như bụi bao đời
bao đời nay rồi những kẻ
đi xâm lược chúng lấy đi vàng kim
cương tất những gì quý giá
nhất của bao dân tộc bị áp bức
để rồi chúng trở thành cường
hay cuồng quốc gì đó gì
gì đó và chúng vẫn tiếp tục tiếp
tục bằng những hành động man
dại man rợ mánh khóe gian
trá chỉ để tiếp tục tiếp tục tiếp
tục chúng không ăn thua đủ
trước mặt chúng lại tiếp tục ăn thua
đủ sau lưng không ngừng không
ngừng như những con thú lồng lộn những
con bò mộng sổng chuồng những
con bò tót khôn lường điên
dại và tình người là cát bụi là
hữu hạn là nhỏ nhỏ bé
vô thường đầu rơi máu chảy mũi giáo
đâm xuyên xuyên qua ngực người
da đỏ, mảnh bom bi găm vào đầu
biết bao đồng loại con ngựa
của tên chăn dắt phanh thây đồng loại của
tên chăn dắt loài người sinh
sinh diệt diệt hoang sơ không không mảnh
vải che thân khoác lên mình
tấm áo non sông gấm vóc hùng thiêng
hùng thiêng sông núi nước Nam
vua Nam ở như con gà
con gà cùng một mẹ chớ hoài
đá nhau như con gà con
sinh ra tổ nào tông ấy không lẫn
không lẫn vào đâu được ao
nào sông nấy có đâu ngờ thời đại
này những đứa trẻ sinh ra
không mẹ không cha không nơi nương tựa
nơi dãi bày thui thủi một
một mình bước đi không anh em không
bạn bè ...không đọc không học
không hạnh phúc được sống bình thường và
bình thường là lịch sự với
đồng loại sẽ chia cay đắng ngọt bùi
ngọt bùi cay đắng có nhau
hay sao hay sao chúng muốn cha ông
cha ông ta tan xác bằng
bằng quả lựu đạn bằng trò chơi ăn
ăn ăn và ăn không lý
trí nào không luân lý nào giòng giống
ta tuyệt diệt chỉ còn sót
sót lại những phôi thai lưu giữ trong
bảo tàng trưng bày thời đại
thời đại nào đó huyễn hoặc tương lai
huyễn hoặc thực tại loài người
cô đơn đơn độc ôm đầu
óc bủa vây tồn tại hay hèn nhát
trước cái chết của chính mình
của chính mình để đổi bao máu xương
cát bụi gió thoảng mây bay
trôi trôi nổi nổi trong chiều một thằng
bé quăng một viên gạch vào
chuyến xe thời đại mảnh kính vỡ toang
chuyến xe dừng lại thằng bé
biến mất trong chiều u tối thời đại
thời đại biến mất mặt trời
biến mất tắt ngúm chúng chạy trốn chạy
trốn chính hành động của chúng
và trong bóng tối bóng tối kia không
không ai không loài người nào
trong thời đại này trên thế giới này nhìn
thấy gì nhưng ai cũng biết
cũng biết chúng đang khóc khóc khóc...
vì không có ai dạy chúng
như những con gà mất mẹ mất cha...
vậy sao không quay về
không quay về ôm lấy ôm loài người...
...Truyền nhau cái tình thật cái
quý quý làm sao tay bắt mặt mừng
mừng không không như điện thoại
chẳng nhìn thấy đâu... vội vàng...
Xuân Thủy 03/06/2014
(*) Con đường sáng tạo - Nguyễn Hữu Hiệu tuyển dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét