Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2013

XE ĐÒ CHUI


XE ĐÒ CHUI
(thân phận người Việt)

Ba mươi năm khóc lai một đời
ngày qua ngày người vẫn đi trên
chuyến xe đò chui bắt khách ngang
dọc đường rồi thả giữa chừng cho

qua xe khác lại bắt khách ngang
dọc đường như trò chơi tung hứng
giữa cái thiện cái ác như trò
đổi mặt chỉ của một nhà xe

vừa lấy được tiền giá cao đến
hai lần vừa không mất tiền mua
một con mồi cần cù chăm chỉ
ngày qua ngày người vẫn đi trên...

Xuân Thủy 28/4/2013

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

CHUYẾN TÀU VÀ SÂN GA GIAO THỜI


CHUYẾN TÀU VÀ SÂN GA GIAO THỜI

Chuyến tàu nào cũng chở đầy than
những than và những gì tương tự
như than vậy có thể là những
gì ta nghĩ ... đến một nhà ga...

tên giao thời, than được chuyển xuống
có thể chuyển xuống một xe tải
lớn cũng có thể được chuyển xuống
một cái nhà rất lớn hay một

nhà máy rất lớn để tạo ra
sự tồn tại của một cái gì
đó như than vậy hay những gì
ta đang nghĩ đến ... một nhà ga

chẳng hạn nhà ga tên giao thời
thời cổ đại những kim tự tháp
được lăn trên những bánh xe trên
những đường như ray - sự sơ khai

hay có thể không phải sơ khai
của chuyến tàu trên những đường tàu
ta nghĩ được ... chuyển xuống những đôi
vai mà bây giờ bạn nghĩ đó

là người nô lệ đã sống ở
đó mà bây giờ ta nghĩ đó
là sân ga nhỏ bằng đất nước
Ai Cập một đất nước nhỏ bé

so với thế giới bây giờ ta
nghĩ nhưng một kim tự tháp nhỏ
bé hơn đất nước Ai Cập nhỏ
bé lại trở thành vĩ đại đến

nỗi giờ đây không ai tin những
người nô lệ đã làm nên khối
kim tự tháp to hơn bất cứ
nhà ga nào và sân ga nào

ta nghĩ được ... nhưng cũng chỉ có
những đôi vai ấy trên sân ga
ấy vào thời cổ đại chẳng có
ai chỉ có thần thánh ư nếu

có thì đã không có các Pharaon
một trong số những người giống những
người nô lệ kia nhưng bạn gọi
đó là Pharaon theo tên gọi được

ghi chép lại trên cỗ quan tài
được chuyển đến sân ga này mà
không có tên của người nô lệ
nào và người ta chỉ tin rằng

chính những người nô lệ đó mới
là nguyên nhân duy nhất tạo ra
kỳ quan thế giới này vì chỉ
có họ có sức lực to lớn

nhất trên sân ga này mà thôi
như nhà kho lớn nhất như nhà
máy lớn nhất mà bây giờ ta
nghĩ để tạo ra sự tồn tại

vĩnh cửu của Pharaon đã chết không
còn có thể nghĩ thêm được gì
hơn nữa ngoài một cỗ quan tài
Giza lớn nhất cho đến tận ngày

nay bằng đôi vai người nô lệ
thật nhỏ bé không khác gì ta
bây giờ trên một sân ga không
thể lớn hơn được nữa mà chỉ

có thể nhỏ đi mà thôi thì
ta cũng không nghĩ gì đó để
tạo ra cỗ quan tài to lớn
đó thêm một lần nữa nhưng thời
cổ đại đến thời trung cổ rồi
thời phong kiến đến tư sản công
nghiệp hiện đại với những chuyến tàu
chở than đến những sân ga như

ngày nay ... ta vẫn đang cố gắng
tạo ra những vườn treo Babylon những
tượng thần như Zeus những đền như
Artemis những lăng mộ như Mausolus và

hải đăng lớn nhất và lại tiếp tục
đến thời trung cổ với những lâu
đài đến thời phong kiến với những
bức tường thành dài và to lớn

tương tự như những nhà máy thời
tư sản công nghiệp cũng lớn hơn
bất cứ sân ga nhà ga nào
ta nghĩ bây giờ ... tên ta được

khắc vào những ngôi nhà của chính
ta những ngôi nhà nhỏ bé trên
những sân ga nhỏ bé hay thực
sự rất to lớn mà ta gọi

đó là đô thị hay thành phố
cũng tương tự như nơi ở dành
cho người nô lệ thời cổ đại
nhưng để tạo ra một cái gì

đó cho mỗi chúng ta tồn tại
và một cái gì đó thật to
lớn mà lúc này ta chỉ có
thể nghĩ đó là thành phố là

to lớn nhất nơi có những chuyến
tàu chở đầy than như những gì
bạn nghĩ được từ xa xưa đến
những sân ga dần nhỏ lại chuyển

xuống một xe tải lớn cũng có
thể được chuyển xuống một cái nhà
rất lớn hay một nhà máy rất
lớn để tạo ra sự tồn tại

của một cái gì đó như than
vậy hay những gì ta đang nghĩ
đến ở nhà ga giao thời nơi
ta không biết cần tiếp tục tạo

ra thêm một kim tự tháp nữa
hay là một cài gì khác ngoài
sự vĩnh hằng mà ta muốn nữa
hay không khi đó thì những đôi

vai người nô lệ không còn
hoạt động nữa và có thể những
chuyến tàu sẽ không còn chở than
nữa trên những sân ga mà ở

đó sự to lớn hay nhỏ bé
không còn quan trọng nữa mà là
những đôi vai của người nô lệ
không còn có lý do để tồn

tại những người công nhân không còn
được ai trả lương vì họ không
còn cần thiết để tạo ra cái
gì nữa khi ấy Pharaon người chiếm

hữu những cái gì như than nhưng
không biết sử dụng chúng như thế
nào người không muốn mất đi sự
sống của mình cùng với những gì

mình có không thể nuôi những người
nô lệ mà họ không làm gì
cho mình trên sân ga đó những
người nô lệ ngã xuống chết dần

vì đói vì khát vì bệnh mà
không có thần lánh nào mà ta
nghĩ ra có thể cho phép họ
tiếp tục tồn tại thế là Pharaon

chỉ còn được nhắc tới đến bây
giờ mà thôi bởi những người nô
lệ khỏe nhất giành lấy sự tồn
tại của mình bằng cách chiếm lấy

đoàn tàu những toa tàu chở đầy
than những than và than và khi
ấy ta sẽ thấy ở sân ga
ấy không còn những đường ray song

song và thẳng hàng một cách trật
tự mà nó lộn xộn không còn
luật lệ niềm tin văn hóa đạo
đức không còn những chuyến tàu chở

đầy than nhưng vẫn còn những sân
ga giao thời cho đến khi ta
lại nghĩ ra một một điều gì
đó ngoài sự tồn tại của chính

ta...

Xuân Thủy (20/3/2013)



LÁ THƯ EM CHỌN

LÁ THƯ EM CHỌN
(Cuộc trò chuyện với tuổi trẻ...)

...thấy mọi thứ vô nghĩa nên không
đi Đà Lạt thôi... hư không quá
buổi sáng bình yên? bão táp cơ
hồ phủ kín hồn em định không ...

...cũng không có gì để nói ... để
làm vậy là một tiếng sét đánh
làm ta đau! ... con trai hay làm
đau con gái ... ta đã bao giờ

làm đau ai? có lẽ có chứ!
vậy ta cũng là kẻ xấu ... con
trai đừng làm con gái đau dồn
họ vào chân tường rồi họ sẽ

làm mọi thứ tệ hơn thù hận
có thể giết chết một người ... sợ
ý nghĩ đó ... bình thường mà! con
người sinh diệt lẫn nhau mà... những

lúc tệ nhất: "đừng chết vì thiếu hiểu
biết sự hiểu biết cứu cái chết..."
sự thù hận... tự sát điều gì là
quan trọng... không khí.... quên tất cả...

hãy sống cuộc đời mới... mình không
chết, muốn người khác chết thôi và
mình làm họ chết đó là sự
thù hằn vậy thì thế giới này

bao giờ thoát khỏi bàn tay Phật...
mạnh mẽ thì muốn người khác chết,
yếu đuối thì muốn mình chết đơn
giản thế thôi đôi khi điên, đôi

khi ngông và rồi cả nông nổi
dại khờ ... đó chính là mầm mống
tôi ác ... vi phạm pháp luật thế
là gây ra tội lỗi có thể

được tha thứ hoặc không tuỳ...tối
nay đi ăn kem!!! quên tất cả!
hãy sống một cuộc đời mới! đi
xa rồi vì ở Sài Gòn biết

đâu lại có án mạng anh nhỉ?
đi đâu? hỏi làm gì? thì muốn
một mình một mình thôi ... chỉ thấy
có lỗi với một người, người đã

luôn yêu em con người ta sao
cứ mãi chạy theo những thứ phù
du mà quên mất người ngay bên
cạnh luôn yêu mình cuộc sống là

một vòng tròn rượt đuổi không mệt
mỏi và không có điểm dừng ... ta
có nhớ gì đâu có chay theo
gì đâu? ta không đi không làm

gì cũng không ai trach ta cả!
ta ra đi làm gì đâu phải
vì ai... tùy ta vì ta muốn
muốn được hít thở không khí trong

lành! ngắm cảnh đẹp quê hương khi
nào ta đi khi ta uống xong
đợt thuốc! ta không cấm ai làm
chàng ngốc được ta đừng tiêu cực

quá! không tốt! ta đi rồi và
giờ có muốn giết ai cũng không
thể có những điều ngay cả khi
ta tận mắt chứng kiến cũng chưa

chắc là sự thật! ngốc quá, giết
ai đó không có nghĩa là lấy
đi mạng sống của họ giết chết
tâm hồn họ đủ rồi ta dễ

tin và dễ bị tác động bởi
ngôn từ như vậy thật thiếu đi
sự mạnh mẽ và không được trong
công việc ... làm họ dày vò và

đau khổ thế là đủ ta không
phải là người như ai đó nghĩ
cái họ thấy, họ biết chỉ là
một mặt con người luôn có hai

mặt ... hiểu chưa ... tại sao cứ phải
tốt với một người nếu họ không
tốt dù ta không trách họ ta
cũng không muốn tốt với họ tại

sao cứ phải tốt với một người
cần phải phòng trước những điều có
thể sẽ xảy ra! vậy thế nào
với ta là tốt với người ta

đã yêu? cách sống tốt - làm việc
có nguyên tắc! có cực đoan quá
không khi một người không là gì
với ta ta không yêu thì có

là tiên với ta cũng không đẹp
có sống thế nào thì trong mắt
ta cũng không tốt người ta yêu
dù xấu xa thế nào, có tệ với

ta cỡ nào thì vẫn là tốt
hỏi mình đã tốt chưa? trước khi
nhận xét ai đó không tốt ta
không so sánh! bản thân người ta

yêu cũng có là gì với ta
đâu - nhưng khi nào được bên nhau
thì cả hai đều sống tốt với
nhau... ngay cả khi không tốt với

nhau thì đều tha thứ cho nhau...
cả hai đều không nói về những
chuyện khác ngoài những việc cả hai
đang quan tâm, không thì im lặng!

vậy là tốt? đó là những người
không là gì của nhau yêu nhau
không như vậy ... mà thôi, biết đâu
với ai như vậy là yêu im

lặng cũng là yêu ta đang im
lặng và ta cả thế giới này
sao cứ mãi tin vào tình yêu
khi đã bao nhiêu cuộc tình rồi

bao cuộc hôn nhân cũng chia ly...
vì lý do này hay khác tất
cả đều chính đáng... vậy ta sống
trên đời này bằng cái gì? mà

không là tình yêu công việc yêu
cuộc sống yêu gia đình mọi cái
bắt đầu bằng chữ "yêu" không
phải vậy sao? không bằng chữ "tình"

kia mà! cười! bằng nhịp đập con
tim ... đó là sinh học... thế là
đủ rùi! chỉ ước được làm con
ong con kiến cho nhẹ cuộc đời...

còn HX? HX là gì? trước khi
về cát bụi lầm lỗi với ai
thì lo mà trả đi làm ong
là kiến mà còn nợ cũng bị

đòi thôi ... ai lấy được gì thì
cứ lấy tối ngủ ta đâu đóng
cửa bởi đến cái cửa cũng không
là của ta ... đừng lấy hạnh phúc

của ta đừng lấy hồn ta dù
đó là tâm hồn một con kiến
ta đang nói nhảm với người còn
nhảm hơn cả ta ...hãy tĩnh tâm

đến khi nhẹ lòng ta đi ăn
kem ngắm nhìn những con kiến đang
di chuyển trong thành phố này không
nói tiếng nào! ta đi tĩnh tâm

rồi tự nói với ta cho vui...
ta còn bỏ một chuyến đi là
nơi ta muốn đến nhất... ai cũng
trách em nhiều nhưng không sao đó

là cuộc sống, ta chỉ làm gì
ta muốn ta thấy tốt cho ta
người ta cũng hụt hẩng và day
dứt vì đã lấy đi ước mơ của

ta nhưng đó chỉ là một phần
của dự định của ước mơ thôi
buổi sáng bình yên nghỉ lễ vui...
hẹn sớm gặp lại trong niềm vui!

cuộc sống chẳng là gì, khi về
cát bụi hư vô có thể ta
không gặp ai kia vì ai kia
không phải là người tốt ai có

tốt cả đời làm sai một chuyện
cũng là xấu xa ... nhưng hãy chứng
tỏ với mọi người xung quanh là
ta vui.... nó sẽ lan tới ai

nhanh thôi .. ta ở đây bình yên
bên một dòng sông nhỏ một quán
nhỏ có gì mà không vui ... tốt!
ta không muốn đi như đã hẹn ...

có người đã hứa "bảy ngày" sẽ
vượt qua thử thách sẽ quên đi
những mối tình đang nhớ đã làm
ta thất vọng không vui đã hẹn...

...thực ra không cần đến thời gian
ai kia cũng vẫn vượt qua được...
chỉ giỏi nói thôi... vì quyền quyết
định thuộc về họ mà, mối tình

và ai kia có gì ràng buộc
nào ngoài sự tôn trọng giữa con
người và con người chỉ có ta
là không vượt qua được thời gian

thôi - niềm tin vào cuộc sống đó
là cách nghĩ của họ mà thôi
vì vậy chúng ta mãi là cát
bụi không gặp nhau được mãi mãi ...

đừng gặp nhau, hãy gặp người xứng
đáng hơn ta đã định về đây
cùng với người mới quen chưa gặp
một chàng trai Hà Nội vui tính

nhưng ta chọn đi một mình... nếu
cuộc đời là một ngày thì ta hi
vọng ta sẽ không viết những dòng
này thêm một lần nào cho Mai...

Xuân Thủy 27/4/2013

Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

CẢM NHẬN GIẢI THỂ



CẢM NHẬN GIẢI THỂ

Thơ vần nghe cũng hay hay
nghe hay từ độ đến về đã đêm
nghe lá đổ muôn chiều đổ
xuống giường con ngủ thiếp bóng sồi
cao cao rừng xanh ai biết
trồng nên xanh mây giải những chiêm bao...

Thơ vần nghe cũng hay hay
nghe hay từ độ trăng lên lại về
nghe ra róc rách dòng sương
chảy xuôi muôn mối tơ trời u u
nào đâu biết được ngày thơ
đọc trang sách nhỏ tơ trời vì đâu...

Sớm mai đông đi tây về
đông tới lạnh lòng tây tiến một mình
mãi sao ta chẳng cùng nhau
đông hành tây ngộ thênh thang cực lạc
sương tuôn bão hòa hỏa tươi
hoa nở sáng bừng ngày nhiệt huyết...




Xuân Thủy 25/4/2013

Thứ Tư, 24 tháng 4, 2013

CHỬI XẾP

CHỬI XẾP

Lãnh đạo ngu thì
nói đại cha cho
rùi còn loanh quanh
chống chế cái gì
nữa mà còn ngâm
hồ sơ của người
ta hả trời đất...
người ta còn coi
là bạn chứ không
thì người ta không
biết gọi tên là
cái khỉ gì nữa...

Xuân Thủy 24/4/2013

IN

IN

In ra một đống
giấy đọc không thấy
gì cả đọc trên máy
tính cũng không tìm
được gì cả vậy
sao cứ phải in
ra trước một đống
rồi vứt đi nói
còn bị đánh nữa
là góp ý cái
khỉ gì hả zời...

Xuân Thủy 24/4/2013

quản lý

QUẢN LÝ

quản lý của ta sở
dĩ lỏng lẻo vì quy
định quá chặt đến nối
không biết quản lý
cái đó để làm gì
quản lý rồi mà không
tốt lên quản lý rồi
lại càng xấu đi vì
quản lý quá nhiều đến
nỗi không quản lý nổi

Xuân Thủy 24/4/2013

Tin

Tin

Tin vào kẻ làm tiền
thì
tin vào một thầy bói
thì
tin vào một mô giới
thì
tin vào một luật sư
thì
tin vào nhà tư vấn
thì
tin vào nhà trí thức
thì
tin vào nhà chính trị
thì
tin vào nhà khoa học
thì
tin vào nhà bác học

Xuân Thủy 24/4/2013

Nhiều lúc:

♥ Nhiều lúc:
Bản thân chỉ muốn.....
Yêu một ai đó hết cuộc đời...
Bằng tình iu, bằng những thương iu
đúng nghĩa....
♥ Nhưg lại sợ:
Sợ cái cảm.giác.....
Mất đi người mà mìh iu thương nhất....
♥ Sợ nhất:
đôi mắt khắc dấu....
Chia tay ngập ngừg như muốn khóc.....
♥ Và sợ nhất:
Bắt đầu lại từ đầu với ai...!!!

Huynh Ly Bao Tran
♥ Nhưng sợ nhất:
Ở giữa con đường
gập ghềnh gánh nghiêng vai đường cong
non khi mới nhận ra tình iu
không còn đường cong không già không
nghiêng gánh đổ vào đời sợ hãi...
không còn ai không còn tình yêu
nào có thể bỏ quên từng thanh
âm em gõ nhẹ vào đời u
sầu này không còn ai có thể
như khi không ai có thể yêu
em ngay từ mối tình đầu em
giữ không cho ai vậy thì mối
tình nào mới là tình duy nhất
theo em trọn cuộc đời hay chỉ
là sợ cái cảm giác nào không
ai rõ và em cũng không là
tình yêu một ai đó hết cuộc đời...

Có nhiều cách đạt điều mình muốn
em ạ!
không nhất thiết bằng cách làm tổn
thương người khác hay thực ra cũng
chính mình... nhà thông thái hỡi!

em luôn bên tôi dù thế nào
đi nữa và tôi đã yêu vì
thấy em trong cuộc đời này hồn
em là bức tranh tuyệt mỹ nhất
trong ký ức tôi không phai nhòa
không oán hận không...
và đời này nếu ai cũng là
em thì Chúa đâu bỏ loài người
và Phật cũng bỏ loài người rồi...

Xuân Thủy 24/4/2013

ĐẶT TÊN CHO TÌNH YÊU

ĐẶT TÊN CHO TÌNH YÊU

Một mai kia xa tình
yêu tên gì tôi đọc
trong tiếng đàn vừa thoát
cái tên cho em gọi
ngày bão miên man tha
phương...

Một mai sớm chiều về
hoang hoài mòn thế giới
trong ánh sáng đêm đọc
tiếng hư không một loài
hương ngát bên bữa sáng
ai...

Một mai vẫn hát tên
em xa tình đã chết
không còn thế giới khi
mới về đây tên gì
hỡi hư không lời vì
đã...

Một mai đá hóa vàng
ngày chết theo ngày và
đêm chết theo đêm em
chết theo tên một loài
hương hoài ngát bên ai
vừa...

Xuân thủy 24/4/2013

Khi già rồi bạn sẽ cần
gì ở tình yêu khi ngược
xuôi mang tình chở về xa
xưa tên ai bạn gọi ngày
đi...

CÂU ĐỐ

CÂU ĐỐ
(tht)

Tôi đố bạn nhé
trong một đơn vị
nào đó bạn có
bao nhiêu ý nghĩ
và câu đố thứ
hai bạn làm sao
để biểu hiện ý
nghĩ dưới bất cứ
hình thức nào chính
xác những gì bạn
đo được trong tâm
hồn bạn bằng bất
kỳ một loại đơn
vị nào đó... Và...

Xuân Thủy 24/4/2013

ĐỀN BÀ HÀNG XÉN BÊN SÔNG BẠCH ĐẰNG

ĐỀN BÀ HÀNG XÉN BÊN SÔNG BẠCH ĐẰNG

Bà hàng xén còn hay không không
ai hay mà ai cũng hay có
bà háng xén thời nào cũng còn
ở đâu cũng còn gần nơi không
có gì chỉ một chén trà xanh một
chút bánh kẹo làm quà cho ai
có tìm về bên bến sông nào
có thấy bà hàng xén đi qua
bây giờ sử xanh nào còn hương
trầm bao sâu mà sao ai đóng
cả vào hư không còn dấu sức
người hay không đền kia còn không
dấu ghi nào hay còn lời ai
ghi bóng đền hay không hay chỉ
còn vang ai biết một vị tướng
tài mà không ai còn biết còn
hay bà hàng xén như bất kỳ
bà hàng xén nào thức khuya dậy
sớm dọn hàng xén theo con nước
bạc vĩnh hằng như con sông kia
có thể loài người không còn
sẽ có một dòng sông khác đi...
về bến sông không tên không đền...

Xuân Thủy 24/4/2013

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

GỬI NGƯỜI PHƯƠNG ẤY

GỬI NGƯỜI PHƯƠNG ẤY
(Về nông trường sông Hậu với những câu chuyện về sự thay đổi quá nhỏ của một vùng đất quá giàu có và không tương xứng với công sức chúng ta đã dành lấy)

Muốn gửi cho người chút vui sao
lại hoá nỗi buồn quá đỗi ngủ
thôi cho mau ngày mới có nỗi
buồn mang vui... niềm hy vọng vào
tuổi trẻ đang cuồng quay vũ điệu...

Những mối tình ơi, rối như mảnh
vỡ có lẽ đời không cho anh
bến bờ lạc lối, biết có còn
người ấy anh đã quý, vẽ bức
chân dung tự hoạ, tặng riêng em

Vậy mà anh đã xé nát biết
bao hình ảnh cũ, có lẽ đã
thành đồng nát ở đâu rồi, em
ơi! em ơi! người tôi chợt tỉnh
chợt mê giữa những mùa nông nổi,

Phát khóc giữa cô đơn, để rồi
giờ đây tôi buông tay muốn nói
một lời đơn giản quá! với bất
cứ ai, cũng bình thường thôi như
em, như em... ngu dốt vẫn dẫm

Đạp lên nhau để sống và anh
cũng vậy, cho mau quên đi nhiều
ký ức sẽ sẻ chia cùng ai đó,
giữa đêm khuya! Anh trở về sau
rất vội ngủ vùi sau tiếng mắng...

Xuân Thủy (20/12/2010)
Không biết giờ em đẹp hay xấu
đã xa rồi như mộng thế thôi
quẳng hết đời ta nhẹ bước
đến vô tình ai hay đẹp xấu
có chuyện gì kể được trăm năm
còn vô duyên lạ quen chẳng vậy...

tình là gì ư đã nói rồi
đấy yêu nhau cởi áo cho nhau
về nhà mẹ hỏi qua cầu gió
bay mà anh đâu biết vẫn ôm
tấm áo mùa thu nào đượm buồn
rồi thôi cơn gió thoảng qua mùa
thu đi mất anh về bơ vơ
với buồn còn vui đâu có gửi
gì cho em!

LỜI KẺ SÁT NHÂN CHƯA TỪNG NÓI

LỜI KẺ SÁT NHÂN CHƯA TỪNG NÓI

...Ta đã cảm thấy đau đớn thế
nào cái chết hồn ta ... nhưng vì
con tim ta còn đập ... nó bắt
ta phải tồn tại mà thôi như

những cái chết vẫn đang tồn tại
ta đã cảm thấy đau đớn cho kẻ
ta vừa đâm nhát dao đầu tiên
và ta không muốn kẻ ta vừa

đâm phải tồn tại như ta
đã cảm thấy đau đớn như thế
nào cái chết hồn ta ... ta cảm
thấy sự nhân từ khi ta vừa đâm

thêm nhát dao cuối cùng đến khi
ta kiệt sức vì ban phát ân
huệ cho kẻ khác thoát khỏi đau
đớn thế nào cái chết hồn ngươi...

Xuân Thủy 22/4/2013

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

SAI LẦM


SAI LẦM

thật đáng buồn vì chúng... ta đã
từng theo CM (comment) để làm nên quá
khứ chiến thắng đã bị dội bởi
gáo nước lạnh từ những gì không

biết... đừng trách đừng trách đừng trách...
chúng ... không thể thay đổi gì nhưng
chúng ... có thể thay đổi gì đó
nhưng chúng ... không lập lại sai lầm...

Xuân Thủy 22/4/2013

NGƯỜI YÊU EM TRỞ VỀ


NGƯỜI YÊU EM TRỞ VỀ

Hôm qua Sài Gòn muốn mưa nhiều
suốt đêm thao thức vì em không
khóc... và sáng nay em đã không
một lời nào vừa nói vừa bước

đi trong thao thức lập lòe bóng
hồn ai bước đi trong biển người
đến một bầu trời xa nào đó...
trong nỗi nhớ một người xa xứ...

Xuân Thủy 22/4/2013

CÒN NHỚ ĐÃ QUÊN


CÒN NHỚ ĐÃ QUÊN
(... em còn nhớ hay em đã quên...)

Nhớ kỷ niệm cùng em quán cũ
đã lần nào ... cùng nhau trở về
dẫu chỉ là ...không phải lần đầu...
nữa... thôi...

giọt nước mắt chỉ khóc một lần
chỉ trở về trong mộng mơ không
bước về dẫu chỉ ngang qua ... không
lần đầu tiên nữa ... dẫu một lần ...

thôi... nữa...
không cùng ai dẫu chỉ lần nữa ...
thôi...

Xuân Thủy 21/4/2013

Thứ Bảy, 20 tháng 4, 2013

TRÊN FACEBOOK KHÔNG THẤY TIẾNG ĐỜI LĂN NÁO NỨC...


TRÊN FACEBOOK KHÔNG THẤY TIẾNG ĐỜI LĂN NÁO NỨC...

Hôm nay về lắng nghe tiếng hát chàng
Trịnh phía bên kia có ngôi nhà đang
hát từng lời tà dương là lời mộ
điạ... CM (comment) cho ta sức sống đẹp

chỉ khi CM (comment) thực sự đẹp không ngừng
con người không phá hỏng CM (comment) những mối
dây liên kết tình người tình yêu tình
bạn... CM (comment) thật không dễ vì vậy cũng

đừng đòi hỏi ở CM (comment) quá nhiều... Nghệ
thuật CM (comment) không có sự trào phúng của ca
dao hay những tiếng nói hiện thực lại
bị chính CM (comment) sớm dập tắt nó (để

không thể trở thành một trào lưu hiện
thực mạnh mẽ như ở các nước XHCN
trước đây) trong khi để hoàn thiện CM (comment)
thì CM (comment) phải có nghĩa vụ làm ngược

lại dùng hiện thực để dành lại những
giá trị của tình người tình yêu tình
bạn ... Trong nửa phần con người để xã
hội ngày một dễ thở hơn dễ đi

lại hơn dễ ngủ hơn dễ trao đổi
và yêu thương hơn... Cũng chính vì những
tiếng nói "ca dao" không được nền CM (comment)
ghi chép lại kể từ những thời đại

trước đây cần rất cần được ghi chép
lại trong thế giới tràn ngập công nghệ
hôm nay... Đó không phải những gì xa
xôi khó hiểu và dài dòng những tiếng

đời chửi nhau hay yêu thương nơi con
hẻm nhỏ kia sẽ sớm mất đi bởi
những dự án chung cư thật tốt đẹp
nhưng trong tận cái vô thức đó là

hình bóng của ước vọng tinh thần tự
do chứ không phải là vật bao che
bên ngoài ... Cũng giống như người nông dân
đã nhường đất cho công nghiệp hóa còn

lại những âm vang buồn mà ta không
biết trong đó có hạnh phúc không? Đó
là nhiệm vụ của nền CM (comment) này mà
ta chưa được rõ hay CM (comment) được sinh

ra chỉ đơn thuần mang tính vật chất...
Chỉ đơn giản là cố ghi lại những thanh
âm của hiện thực thuần khiết không hư
cấu tiếng ca dao của đời sống để

khi nhìn lại ta mới có thể biết phải
làm gì để bù đắp những khiếm khuyết
hoặc giả nó đã hoàn thiện thì ta
càng tin sự góp phần vào công cuộc

CM (comment) này là không uổng phí hơn
là ngồi đó đón nhận những kết quả
đã rồi đôi khi đáng buồn trên mặt
báo... mà chúng ta không thể làm gì

được vì đáng lẽ CM (comment) phải làm gì
đó trước đó lâu rồi... mỗi phần chúng
ta không thể phủ nhận mình là một
phần của lịch sử của CM (comment) dù trong

thời đại nào... vì chúng ta đã bị
lỡ sinh ra từ đau khổ từ hạnh
phúc từ một trò chơi thô bỉ hay
một ước vọng nhiệm màu của niềm vui

và nụ cười lạc thú hồn nhiên vô
tư tự nhiên ngẫu nhiên thuần khiết trong
sự ghi lại thanh âm của mọi miền
tổ quốc nơi mà mặt báo chưa thể

hiện hết và chia sẻ như hôm qua
nghe tiếng bọn con trai chia sẻ kinh
nghiệm làm quen bạn gái dưới chân nhà
chung cư lộng gió và sạch cái cả

đời chưa từng được hưởng phía bên kia
bọn con gái lý nhí gì đó nghe
không rõ nhưng nhìn rõ mồn một một
bà già vui sướng lượm lặt quanh quẩn

những vỏ chai nhựa tiếng chân lạp phẹp
của bọn con nít đuổi nhau tiếng khóc
thét một đứa bị đánh một con bé
cứ đẩy xe lòng vòng không mỏi quanh

chỗ dốc dành cho người khuyết tật...nhỏ
gái xinh và con trai... đang ăn cánh
gà nướng... chúng yêu thương nhau không giống
bất cứ lời nào Trịnh từng hát...

Xuân Thủy 21/4/2013

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

NHỮNG NÀNG TIÊN

NHỮNG NÀNG TIÊN 
Ở THỊ TRẤN LIÊN HƯƠNG

Nơi đây có núi có non 
Có sông có biển, có trời xanh xanh 
Chợ Lầu nắng chải Thanh Long 
Bao nhiêu rồng quẫy, đếm sao cho bì...

Một thời rồi sẽ đi xa
thần tiên biến mất như là thần tiên
nàng tiên cho tôi thanh xuân
cho tôi cái chết lạc vào thần tiên

thân tôi như bỗng phân thành
bao nhiêu không nhiều lời không gì như
lại được hiện ra như tiên
sa cá lặn hiện lên mới ngày qua

không biết mặt nhau, không cười
không khóc không vướng bận rồi vô tư
lạc thú cõi trần gian sung
sướng ấy nếu tôi còn ở lại sẽ không

ai trách... ngẩn ra cái nghĩa
phải làm phải đi đi mãi chưa về
Liên Hương rồi mai tôi sẽ
gặp ai một nàng tiên hiện cùng tôi

suốt đời hay chỉ một đời
lo toan bao chuyện nhỏ to phố phường
rồi tan rồi biến thành tiên
cùng tôi vui lạc thú cõi trần gian...

có gì đâu cứ nhỏ to...
Kỳ nghỉ cuối tuần 12/2012

Xuân Thủy


7 NGÀY

7 NGÀY 

để quên một cuộc tình đã cũ
hay vẫn còn mới nguyên mãi mãi
sống để dạ rồi chết mang theo
để đổi một cuộc tình mới mới

nguyên ...cũng thế như cuộc tình đã
cũ và cũng luôn mới nguyên mãi
mãi cũng giống như người ta sắm
vợ mới thay cho vợ cũ sắm

xe mới thay cho xe cũ ... sắm
nỗi nhớ mới thay nỗi nhớ cũ
đã hao mòn hay còn mới nguyên
mãi mãi như thói quen người Sài

Gòn dán keo xe để khi túng
hay đổi xe mới vẫn lấy lại
chút vốn còn mình đến dùng cái
xe người ta cũng đã khinh xa

lánh chứ đừng nói chả trách ai
trách mình thì có ấy chứ có
lửa thì mới có khói chứ sao?
thanh minh cái nỗi gì... tình yêu

anh biết chẳng qua chỉ là cái
lóc máy xe dù có tân trang
kiểu gì thì nó cũng hao mòn
theo thời gian vì không thể không

đi không thể còn mới nguyên như
lúc ban đầu như cái buổi anh
vồ vập trong cái nhìn đầu tiên
muốn nuốt chửng em như nuốt quả

xoài cát vàng ươm thơm ngát nhưng
không dám và giờ khi anh đã
mệt vì đợi chờ thì tình yêu
trong em lại càng tươi mới lạ

nhưng lại là với một quả xoài
cát khác không giống loài ác quỷ
như anh không thể xứng với người
đẹp như em một cái lóc máy

mới sau những lần đầu chạy roda
để quên một cuộc tình đã cũ
để đổi một cuộc tình mới mới
nguyên ...cũng thế như cuộc tình đã

cũ và cũng luôn mới nguyên mãi
sau những lần đầu chạy roda và
anh gặp em người chưa từng gặp
khác với người anh đã từng muốn...

dù kết quả có thế nào thì
chúng ta chạy roda sau 7 ngày
thì tình yêu mãi mãi là cái
lóc máy xe dù có tân trang...

Xuân Thủy 04/5/2013







BẠN!

BẠN!

03/04/2012 08:52 am

Bạn có biết rằng bạn đã cầm 
tù tâm hồn tôi tâm hồn của 
đứa trẻ ngày ấy ngày hôm qua 
tôi đã đợi bạn vì bạn hứa 

bạn sẽ quay trở lại vì bạn nói 
chẳng ai tốt với tôi hơn bạn.
Nhưng rồi bạn đã không quay lại...
Có lẽ vì bạn nghĩ rằng tôi 

thế này thế kia ngay lúc ấy
tôi cũng không trách bạn đâu cũng 
như bây giờ vậy tôi chỉ nói...
Giá mà thời gian quay trở lại,

có bạn ở đó, để tôi thấy 
bạn vui dù cho tôi vừa nói 
một điều gì tận đáy lòng, cầu 
chúc cho bạn hạnh phúc dù có 

thế nào đi nữa... Đời người ta 
chỉ có một lần đời tôi đã 
mất đi một thời được gọi tuổi 
trẻ không còn bạn bè, không có

ai,... Bạn xa lánh tôi vì nghĩ 
rằng - tệ hơn - tôi bị điên... Nhưng 
bạn có biết rằng tôi sẽ còn 
điên hơn nếu không có vòng tay 

con người. Bạn có thấy không, trước 
mắt bạn thật nhiều... Tôi cứ tưởng 
như bạn đang tìm tôi ở đó...
Tôi đã già rồi sao, những cuối tuần 

chỉ còn biết nhớ bạn có một 
cái gì đó trống rỗng trong tôi,
nhưng tôi biết rằng, chỉ hạnh phúc 
mới làm người ta trẻ mãi... Vậy là 

tôi như ở hành tinh nào đó!

Xuân Thủy 03/3/2012


Did you know that you have imprisoned 
my soul, the soul of the child 
that day, yesterday I was waiting 
for you, since you promised you 

would return and since you said no 
one better to me than you. But 
then you did not go back ...Perhaps 
because you think I like this or 

the other, at the moment, where I 
do not blame you like now, I 
just said, if the time has come 
back, having you there, let me see 

you happy no matter what I said 
a heart, wish you happy though as 
it will be ... One life only once,
and my life has lost a young 

age is called no friends, no one, ...
You shun me because I thought - worse - 
I'm crazy ... But did you know that,
I'll be mad if there is no 

human arms. You see, before your eyes 
a lot ... I thought like you're looking 
for me there ...I am old stars, 
the weekend could only remember you there 

is something in my empty but I 
know that, just to make people happy 
new young forever ... So that I like 
in a distant planet that!


Xuan Thuy 03/3/2012

TIẾNG ĐỜI CÀM RÀM

TIẾNG ĐỜI CÀM RÀM

Như ở lưng chừng chẳng biết
đâu là đúng đâu sai nữa nhìn đâu
cũng thấy đúng nhìn đâu cũng
thấy sai loạn cả lên đến
nỗi không sao biết đâu một hàng cháo
nhỏ nhưng mà cực chất... chất

Tiếng cuộc đời dẫu thế nào
cũng là đẹp nhất : cái gì cũng bấp bênh
người như vậy không làm được
việc lớn ở tuổi anh người
ta vợ đẹp con ngoan công việc
ổn định... uhm! uhm! chính xác!!!

Có lẽ anh chỉ là sãi
nằm ngoài cái vòng xoáy đua chen này
ngu ngốc lại có kẻ thích
ngu ngốc thật... buồn rồi cười
trừ ra một phép toán ngoài
không gian ngoài vũ trụ ngoài khí quyển
cái chết ngự trị hồn ma
tị nạn để chừa chỗ cho môn văn
được dùng để đánh giá sắc
đẹp của trí tuệ con người...rồi mở
miệng bảo là không hợp không
ăn được một món ăn như mù tạt
chẳng hạn cái mũi tây cái
mũi ta cái nào chả có cái đẹp
của nó mà rảnh quá nên theo cho
biết như trò chơi cảm giác
mạnh như tôi đang viết tầm phào cho
qua ngày đoạn tháng những ai
không rộng lượng... tội nói nhiều thật nhiều.

Thực tế là tình cảm cản
phá tiến bộ của hành động khoa học
còn tôi động vật ăn tạp
tháng ngày thì ít lôi thôi lại nhiều
thì ai mà chịu nổi quản
lý mà soi mói anh này thế này
anh kia thế kia trong khi
cái cần quản lý lại không quản được
này là số người chết sống
tại sao lại chết tại sao lại sống...

Thế mới bực lại nói tiếp
như con cá vàng không ngừng bơi trong
bể cá đầy nước biển ấy
chứ không phải cái ao tù thì con
nào mà sống được ngoài một
con nào đó không ai đem chiên giòn...

Một nông dân làm lãnh đạo
cái gì cũng khó mà cái gì cũng 
dễ từ điên sang không điên 
cũng chỉ trong gang tấc nhưng không biết
là chừng nào...đời điên chứ 
mình hoàn toàn không thế kể cả các 
bạn đã công thành danh toại 
của mình kể cả mình nữa... ngủ thôi...
mình chẳng bao giờ mơ nữa
vì mình đang nghiên cứu về giấc mơ - 
đọc sách của Freud khi bạn 
không giải quyết được việc gì bạn sẽ 
mơ nhiều lắm còn mình biết 
mình không giải quyết được gì nên mình 
không giải quyết... đỡ nhức đầu...
xóa đi những niềm tin thiếu cơ sở.

Xuân Thủy 19/4/2013

ĐÔI KHI THẾ GIỚI

ĐÔI KHI THẾ GIỚI

như tròng kính vạn hoa khoác 
áo tu hành sợ vào đền miếu ... đình
mặc áo đảng lại sợ có

của vì bất tài không tự giàu lên
nên đất nước bất lực hết
cương nghèo nghèo mãi nghèo như chó chết.

Xuân Thủy 19/4/2013

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

CẢM THƠ CỤ TẢN ĐÀ

CẢM THƠ CỤ TẢN ĐÀ

Đó là một điều đã hiển nhiên từ
khi chưa có chúng ta ở trên đời.
Nhưng sao tâm hồn vẫn thực sự luôn 
tươi mới khi ta đọc lại những gì 
ta đã nghĩ, đã làm và đã thốt ...

Càng cảm thấy hạnh phúc hơn khi 
đọc những vần thơ của cổ nhân ...(Của Tản Đà Vận Văn)
Khi nhận ra cổ nhân còn đẹp
dường như cái sự thật mà cụ
cảm thấy không thể thay thế được
bằng một cảm giác nào khác dù
ta có cố khoác lên những gì
là tân thời nhất khi chính ta
thử làm những nhân vật cụ đóng:
Khi tiễn bạn, khi nhớ bạn, khi
xa bạn,...

Là sự cọ sát vào con tim của mỗi 
chúng ta ngôn từ có vẻ như xa 
lạ nhưng tấm lòng thì không những 
người đang yêu nhau thật sự hôm nay 
biết đâu có thể vượt qua được rào 
cản này chăng ... Để mà...

Giận nhau, nhớ nhau trong cái đẹp của 
tâm hồn, đến nỗi phải thốt lên rằng
Trái tim ta hôm nay không yêu được 
như cụ ... Chẳng trách ta vẫn mãi là 
một người cô đơn ngay trong lòng ta 

Sao không đủ sức để lớn lên hớp 
lấy chút hơi thở của đời đẹp sao!

Xuân Thủy 
(Những ngày Tết về quê ở Hà Nội 
xa bạn bè Sài Gòn - chỉ biết lấy 
thơ cụ Tản Đà ra đọc rồi lại 
ngắm nghía mấy chữ cụ Hòa - nổi tiếng 
thư họa Việt Nam - mà người nhà đã 
may mắn xin được - nét chữ của cụ 
khỏe, thanh và sáng; chẳng ai nghĩ là
cụ đã nhiều tuổi cả...) 

2006-2007

NGƯỢC BÓNG


NGƯỢC BÓNG

"Xuân như nhật, nguyệt như hồ,
người soi bóng nước, với trăng hay người, 
đông về, thu tới lạnh căm,
Cô đơn lẻ bóng, nguyệt hồ với hoa,

Bóng kia ở dưới sông sâu,
còn ta thì ở trên này say sưa
đời ta thì cứ dài thêm
mải đi tìm bóng trăng treo trên trời...

Không biết làm sao, phí hòai 
bóng em!"

Xuân Thủy 2005

MÓN QUÀ


MÓN QUÀ 
(nhung nguoi ban trong chuyen di du lich) 

Có một câu chuyện xưa: 
"Một người nhạc sĩ nọ 
tặng cho một cô bé 
một bản nhạc tình yêu. 

Cô bé còn nhỏ lắm, 
đã nhận được lời tặng 
"Khi nào bé lớn lên, 
Sẽ hát một bài ca"... 

Tôi biết tặng gì đây, 
cho người bạn đường tôi. 
Đáng qúy lắm biết bao, 
đừng cho là nhỏ nhặt... 

Hãy đừng xa tôi nhé 
trong kí ức của tôi 
hồn nhiên và thẳng thắn 
chỉ có trong ước mơ. 

... Xuân Thủy-8-2006

QUÊ

QUÊ 

Tôi trở về quê, đã lâu rồi 
từ hôm nào, tôi không nhớ nữa ...
Đến bây giờ mới nhớ từ "Quê" 
khi đã thấm những ngày cơ cực... 

Nơi thành thị không dám ứơc mơ, 
ta được gì chứ, trên khoé môi 
suốt ngày nghe nhạc với xem phim 
học bài rồi ngủ, tay chân cứng. 

Tâm hồn ta, cũng cứng đờ ra,
muốn được ai yêu, như Quê vậy 
ta không biết hát, Quê cũng vui 
mời ta ly rượu, như ước mơ... 

Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra, 
muốn yêu một người, một cô gái 
“Gái Quê chân chất mặn mà sao” 
ta không yêu, bảo là không quen, 

Tâm hồn ta cũng cứng đờ ra, 
thích cô gái đẹp, lại cao sang, 
nhưng mà cô ấy có chịu đâu, 
bởi ta không hát, vui cùng nàng... 

 Xuân Thủy-2006

TUỔI TRẺ

TUỔI TRẺ

Đến rồi ư! Ngươi! Tuổi trẻ ư!
Những sợi dây trói buộc hồn ta!
Làm gì cho tổ quốc hôm nay
khi bạn ta rời xa tổ quốc...

Để tìm kiếm đồng tiền cuộc sống
ở nơi ấy cô đơn, lạnh lẽo,
chỉ mong có một ngày trở về
khi Tuổi trẻ đã đi qua rồi!

Xuân Thủy-2005

HỢP TAN

HỢP TAN

Sáng ra hoa nở 
đầy chiều về hoa 
rụng mất em sao 
vội không đợi trăng ...

Xuân Thủy-1997

LƯNG CHỪNG HAY TẬN ĐÁY

LƯNG CHỪNG HAY TẬN ĐÁY

"Mọi điều đều có lời giải đáp,
suy cho cùng tình yêu cũng chỉ
người với người.

Thế giới này có vạn người sinh
thì cũng vạn người tử,...

Bao sự yêu ghét cũng chẳng qua 
chỉ là một sống sao cho trọn 
tấm lòng...

Với ai đi nữa phải chăng là 
mình! Cũng vì lẽ đó đời người 
sẽ chỉ dài thêm mà không thêm 

niềm hạnh phúc... Khi anh không biết 
yêu em..."

Xuân Thủy 30-1-2007

NGƯỜI GHÉT THƠ

NGƯỜI GHÉT THƠ

Cứ để cho đời buông như lá,
có cần chi những gì giấu trong
trang vở đời ta đã quá già...
có còn cần chi,... đã quên rồi

Ta muốn giẫm nát hồn thơ ta
muốn giẫm lên tất cả những gì
là số phận nếu thơ chỉ là
gió để hồn ta đỡ phần tủi

Thì ta đâu còn màu xanh nữa
và làm sao có thể chiến đấu...

Đừng kéo ta lại nữa những quẩn
quanh và ý nghĩ ở trong ta
ngày mai ta phải sống như thế
nào! Đó cũng là thơ rồi cần

chi nữa ta có ghét ngươi có
được gì ca ngợi ngươi thì đã
qúa thừa... Bài thánh ca ta không
cần nhắc lại! ...Chỉ cần hồn ta

yêu ghét đó cũng đủ cho ta
trải trăm năm!

Xuân Thủy 30-1-2007



Ước Mơ!

Ước Mơ! 
(thơ vần)

Anh cần có "em" bên đời, 
nhìn cây như nắng, nhìn đời như hương. 

Ước mơ hai đứa ngày nào, 
như đứa con lọt lòng không cha mẹ,… 

Anh đang khóc nghẹ ngào, em! 
nhìn sao anh đếm hình em mỗi ngày. 

Một năm như đã trôi mau, 
tại anh như vội nhìn ngày còn không. 

Tính ra chẳng được dặm dài, 
ước mơ đâu dễ kiếm tìm cho nhau 

Anh mong em hiểu lòng anh, 
như trời cao mây trắng xanh xanh đó. 

Cho đời được mật thêm hương, 
cho anh có được con đường em đi! 

Tình yêu nay đã vỡ rồi,… 
như tim anh không có em mỗi ngày. 

Ước mơ không chết bao giờ, 
như đứa con vẫn bơ vơ giữa đời! 

Xuân Thủy (12/10/2008)

Làm việc!


Làm việc! 

(thơ vần)

Công việc thật nhiều làm sao 
vì đầu phải nghĩ mà thân hao mòn. 

Thôi thì nằm xuống cho xong,
muốn thì chẳng được mà làm chẳng nên.

Ước gì ta hóa thành tiên, 
chẳng lo tim mỏi không yêu được nhiều. 

Thấy người lại ngẫm đến ta 
ngủ đi, yêu là cái phận ở đời (trên đàng).

Trao cho hết thảy chúng sanh 
được , mất đấy, nguy đấy, mà biến đấy.

Thôi thì chỉ biết xin thôi 
yêu tôi xin hãy yêu tôi hết đời. 

Không thì khói thuốc bay qua 
làm cho mê mẩn tưởng là đời hoa. 

Giá như trẻ lại ngày xưa
đừng nghe cha mạ làm gì cực thân.

Nhìn đời mới thấy người ta
ngẫm ra mới biết, quanh nhà cỏn con.

Ôi quá khứ với trần gian 
đâu bằng được chết cho người dấu yêu. 

Xuân Thủy - mùa xuân 2001.

TÌNH YÊU VÀ TỰ DO


TÌNH YÊU VÀ TỰ DO

CHƯƠNG 1: KHÚC MỞ MÀN
... Vì sao em buồn mãi cứ ngồi đây một mình
Tôi trông em, khuôn mặt đẹp làm sao
Này em, tôi là cơn gió đấy
Thổi vào em cho em tỉnh lại
Trong nỗi buồn, em giữ, chẳng cho ai...

... Không lời chi, em có biết không
Không gì có thể làm lay động một chiếc lá
Nhưng ngọn gió như tôi thì có thể
Cũng như em chiếc lá của cành cây
Rớt xuống đây, trước cửa nhà ai, không gõ....

... Tôi không hề nói với trái tim em
Như những kẻ vồ vập bủa vây
Như những kẻ dành lấy những điều em chẳng cần
Tôi là suy nghĩa của em
Đến nơi đâu, mà em chưa rõ...

... Chỉ biết rằng, em ôm chặt lấy trái tim
Vì cơn gió lạnh vô cùng
Trái tim em đập mạnh cho tới tận ngày mai
Nơi em còn chưa nghĩ đến
Mà tôi biết rõ em cần hơi ấm một gia đình...
...
CHƯƠNG 2: THÌ THẦM BÊN NHAU
... Anh là đứa trẻ lớn lên không bụi bờ
Vậy làm sao anh biết yêu em!
Lời âu yếm khi em cần chở che
Cũng như anh ngày ấy thơ dại
Nỗi sợ hãi trong em, từ đâu đến...

... Anh không biết phải làm sao
Những lúc em giận vội
Rồi lại bỏ đi đâu
Anh ngồi suy nghĩ mãi
Như để em yêu hơn...

... Làm sao anh nói được
Dù anh đã nghĩ ra
Khi em đang còn giận
Ngồi ở trước sân nhà
Mà xa lắm nơi nào - Anh nhìn chiếc lá rơi...

... Khi em đang còn giận - Không, đang buồn mới phải
Đến cơn gió thổi qua mà em vẫn không hay
Em buồn như lời bài hát nói
"Mà sao anh không trẻ lại"
Để bây giờ em sợ ... mất anh như sợ cuộc chiến tranh

... Em sợ anh của em không đủ lòng can đảm
Chở che em trước cơn gió lạnh qua
Còn anh, đang nhìn thấy em đi trong rừng sâu
Nơi quê em anh từng đến, gặp mẹ em trong rừng...
Còn em thì nức nở như đã đầy hạnh phúc.
...
CHƯƠNG 3: TÌNH YÊU NGƯỜI CON GÁI
... Anh là người ích kỷ
Vì có loài vật nào ích kỉ đâu
Anh có bao giờ vì em
Vì những gì em muốn đẹp nhất
Ngay khi em chưa từng biết đến anh...

... Này cô bé xinh đừng vội đi
Tôi không hề nghĩ xấu về cô
Tôi chỉ là cơn gió - khi chưa hề quen cô
Tôi - ờ nhưng giờ thì đã muộn
Khi tôi muốn thoát ra - cơn gió nào có ước mơ...

... Đấy tội lỗi của anh là ở đấy
Khi em biết yêu em đã nghĩ đến anh
Còn anh cứ rong chơi mãi
Cho nên em giữ chặt lấy trái tim em
Không phải vì em buồn lạnh giá...

... Em không muốn anh cướp mất trái tim của em...
CHƯƠNG 4: LỜI CỦA GIÓ
..."Gió theo lối gió, mây đường mây"
Cơn gió thổi rồi cũng đi mất
Anh không còn ở lại bên em
Anh phải quen với những gì xa lạ
Chiếc áo lá phủ xuống vai ai!...

... Trái tim em mỗi lúc đập nào có khác nhau
Sao tim anh như xẻ làm hai nửa
Nửa em vui tuổi thơ ngày nào
Nửa em cười với phận người trên vai.
Nửa anh đi suốt cuộc đời mình anh...

... Liệu anh có còn xứng đáng với em
Với một thời không phải là số phận
Nhưng là mỏ neo của lòng trắc ẩn
Nơi quen thuộc anh muốn đi về
Hay lang thang như một gã ăn mày ...
...
CHƯƠNG 5: KẾT THÚC GẤP LẠI TÌNH YÊU


... Ôi người xa lạ, người con gái của dòng sông
Dòng sông mãi xanh dù anh gió xoáy đục ngầu
Em bật nắp cỗ quan tài dưới đáy sông sâu thẳm
Tìm hồn anh mà không sao gượng dậy
Dù tình yêu của em như ngàn hạt ngọc chiếu vào anh ...

... Anh muốn chết cho lòng mình thanh thản
Đỡ mệt sao khi sống giữa đời
Lòng chân thật đâu có chỗ nơi này
Lẽ công bằng chỉ là trong tưởng tượng
Một mình anh không làm nên tất cả ...

... Hạnh phúc của em, chỉ mình anh là đủ
Đâu cần chi làm nên tất cả
Chỉ cần nỗi khao khát trong em lấp đầy sóng bể
Dẫu ngày mai em có chết cùng anh
Chẳng ai biết sự thật ở trên đời ...

... Đã muộn rồi, trái tim anh tan nát như ngàn tia nắng nhỏ
Em chiếu vào anh để làm gì
Anh sống chân thật chỉ làm em đau khổ
Lời giả dối liệu có lừa được trái tim em
Mọi việc anh làm cũng chỉ thừa thôi em ạ ...

... Vậy là anh nằm dưới đáy sông sâu thẳm
Nơi dòng sông xanh mát bốn mùa
Em dệt lại trái tim anh
Dẫu có biết rằng
Cả hai ta đều là dòng sông xanh mát bốn mùa ...


Xuân Thủy 
5 - 10 năm trước 2013 bây giờ không tự do không cả tình yêu chỉ có mình thôi đợi ngày ra đi như đã đến

TẠI SAO NGƯỜI GIÀU LẠI KEO KIỆT

TẠI SAO NGƯỜI GIÀU LẠI KEO KIỆT

tại vì người giàu nghĩ mình
giàu được kẻ khác cũng phải giàu được,
mình ăn cướp được thì kẻ
khác cũng ăn cướp được, mình sống vì

mình được thì kẻ khác cũng
sống vì mình được... tại vì con "vua"
thì lại làm vua con sãi ở chùa
thì quét lá đa... dẫu dại mấy cũng

con vua, dẫu khôn đến mấy
là sư trong chùa... con vua khôn trong
trứng con chùa dại ở suối
nguồn mà ra... này ai làm nhà nước

mới hay rằng không mánh mung
chi chỉ thiệt thân tiếng đời sẽ nghĩ
rằng ta không cần tiền tiêu...
phí tài phía sức làm chi người ta

đem đổ cho mình quét sân...
làm thân côi cút vào chùa thế thôi...
làm người khó lắm ai ơi
phận nghèo xin giữ kiếp người mang theo...

Xuân Thủy (18/4/2013)

NGHĨA VỤ THẾ HỆ TRẺ

NGHĨA VỤ THẾ HỆ TRẺ


Tôi nghĩ đến cảnh mai sau,
làm lính đến già được thưởng huân chương
mà mặt trời ở trong tim
chẳng ai hay biết những ngày máu xương
bây chừ còn có xác khô
treo vào móc áo làm gương cho đời.

Ngày mai sẽ có những gì máy bay
ôtô tàu điện còn thu phí
huân chương tôi cầm người già tôi trao
bao nhiêu cống hiến cả đời
giờ đây thất thập có màng chi đâu...
Chúng tôi thế hệ cháu con


làm sao cho đặng vô ưu vô phiền
giữ lấy công ơn Quốc Việt.

Xuân Thủy (19.3.2013)

PHẢN BỘI

PHẢN BỘI

giữa bộn bề, hai tiếng bạn bè
đâu chẳng thấy, chỉ mình em, hai 
tiếng thương tình, thôi thì cứ xem 
như là cuộc chiến tranh, khói lửa 

kia tàn lụi, bỏ mặc về hư 
vô, để rồi nơi đất xanh cỏ 
mới, còn ai thương mẹ anh... một 
mình ta có khác gì tiếng giả 

dối đôi khi, ta đơn giản người 
cho là phức tạp, tiếng bạn bè 
ai lại nghĩ đó là tình yêu! 
biết bao giờ nguôi, chờ đợi mãi, 

Sài Gòn mà sao xa lắm, thôi 
thì thương người, giữa bể khơi muôn 
trùng ta lạc lối bước qua, để 
còn thấy ánh mặt trời bình minh 

đang vẫy gọi.

Xuân Thủy (10/2012)

ĐIỀN VÀO CHỖ TRỐNG

ĐIỀN VÀO CHỖ TRỐNG

Tôi yêu ...
những gì tồn tại ở đó,
dù đó là chiến tranh hay hòa bình
Tôi yêu...
những gì bạn đã nói và
sẽ
nói rồi
hành động
...
Tôi ghét điều tôi không biết,
chưa tồn tại mà nói có
thật
...

“Đức mẹ nhà thờ đâu có khóc
Mười tám vị la hán chùa Tây phương
cũng vậy”
...
Tôi ghét chiến tranh sẽ đến nhưng tôi
yêu cuộc chiến đã qua, kể cả những
lần đau khổ, cái chết cả sự sống
nữa chứ vì tình yêu là sự sống
...
Tôi ghét nỗi cô đơn và xa lánh,
sự thù hằn nếu nó xảy ra nhưng
tôi yêu mẹ tôi, người cha vĩ đại
của tôi dù cho em tôi suốt ngày

cằn nhằn ... tôi yêu sự hi sinh và
nụ cười ít ỏi… tôi yêu những lần
tôi mắng mẹ rồi tôi lại xin lỗi

không thể bù đắp giọt nước mắt đã
qua tôi, yêu người cha mà tôi đã
từ bỏ do tôi bị ông đánh đập
như đánh một con mèo và khinh ghét

ông... Bố ơi con đã hiểu ra rồi...

TÔI YÊU....

(Xuân Thủy 28/8/2012)

NGHỀ CỦA ANH

NGHỀ CỦA ANH

Anh không biết nữa làm gì đây
ngoài cái nghề kia anh mang trên
người ta không trả đủ giá để 
có thể nuôi dưỡng tình yêu thương...

trên mặt đất này quý giá phút
bên em ly cà phê rẻ tiền
nhưng chỉ có thế nghề của anh
em ngắm nghía lúc nhâm nhi vậy...

Xuân Thủy 29/3/2013

MỘT MÌNH

MỘT MÌNH
một mình sẽ một mình thôi một
cánh chim trời một bầu trời một
lời xin lỗi đâu dành cho một
bài thơ dành cho ai anh một

lời nói dối thế nên đành một
lòng tha thứ như dịu hiền một
cánh chim trời bao la chỉ một
bầu trời đất mẹ bao la... một

...


Xuân Thủy 01/4/2013

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

TRÁI TIM BÊN PHẢI


TRÁI TIM BÊN PHẢI

bỗng thấy đau phía bên kia
trái tim mình nhoi nhói nhớ
ngày xưa ai hỏi trái tim
mình bên nào ngày ấy còn
cậu bé trả lời trái tim
em bên phải anh ạ!...

Xuân Thủy 18/4/2013

BUỔI SÁNG

BUỔI SÁNG

Hãy để lòng thanh thản vương chi
một nhành hoa giấc ngủ vùi trong
mơ thi thoảng lại ngát hương niềm
vui trên lá thư sáng nay vừa

đến bên kia ly cafe đang đợi...
như một thưở tình Huế rất say
những đôi tình nhân gửi niềm thương
nhớ để tắt đi khoảng tối cuộc

vui đời rồi ngày sau vọng lại
trên đài tiếng nói phát thanh trên
chuyến tàu buồn như ngày hôm qua...
một cảm giác yêu đời ai cho...

Xuân Thủy 3/3/2013

NÀNG THƠ

NÀNG THƠ

Mấy hôm căng thẳng hồn Thơ thẩn
đâu mất những nàng Thơ ước mơ
nàng Thơ mãi bên Anh đừng xa
hồn Anh buông nhẹ mặt hồ nghiêng

Đừng xa Anh đừng xa Anh nàng
Thơ ơi nàng Thơ ơi mất em
rồi bão dông thôi bao năm rồi
đang yêu một bóng nàng Thơ ảo

Bão giông mà cố nén lòng lặng
lẽ hát khúc du ca đã nhạt màu
em biết yêu ai Anh biết con
thuyền vượt bão giông nàng Thơ ơi!

Xuân Thủy 8/3/2013

THƠ

THƠ

mọi thứ chảy tuôn như
suối rồi ai đó giấu
đi một lát lại hiện
ra trong túi áo người
khác như trò ảo thuật
con chữ tâm hồn ai.

Xuân Thủy

TỰ RĂN


TỰ RĂN

thơ như lời ca tiếng
hát thơ không là nghiệp
để được gì đó được

viết lách là cách giải
tỏa tinh thần rất tốt
đừng sa đà là được

một ngàn câu thơ mới
thành một câu ai đó
nhớ rồi quên lại nhớ

được một niềm vui thành
thang thuốc bổ miễn phí
để quên cả trời thơ

Nói thật là không uống
rượu được mới phiền câu
thơ cho bạn đừng trách...

Xuân Thủy 15/4/2013



TẾT NGHÈO ĐỒNG BÀO K'MER

TẾT NGHÈO  ĐỒNG BÀO K'MER

Năm nay không về đến đồng bào
K'mer không ngủ chung giường chung
gió thổi nơi góc chái nhà mái
lá hở hiu hiu ống tre tròn

ru giấc bừng tiếng kinh vọng lại
như khúc ca mừng mặt trời lên
đón hoa "một màu hoa trắng màu
trắng trắng tinh cái nhụi nho nhỏ

màu đỏ xinh xinh" môi hồng em
bé hát mừng xuân mới xuân mới
lên như mặt trời hồng rung rinh
như tôi run lập bập trong cái

lạnh sáng nay trong ngày mừng lúa
mới mừng xuân mới mọi người đi
tắm phật trên đài cao tôi bỗng
thành nhỏ bé trong tiếng nước chảy

lên đầu tôi rửa sạch cho tôi
sạch như buổi sáng sớm nay mỗi
người đều cầm trên tay nước và
nước rửa sạch đức phật bao la

quanh mình cả nơi cái giường ọp
ẹp cả mái lá và cái bơm
nước bằng tay mà bà nội bé
vẫn nằm vẫn giơ tay lên hạ

lưng xuống để lấy nước cho ngày
nào cũng tết cho bé ngày nào
cũng hát "một màu hoa trắng màu
trắng trắng tinh cái nhụi nho nhỏ"...

Xuân Thủy 17/4/2012 - 2013

KHOẢNG CÁCH

KHOẢNG CÁCH

Có khi nhớ đến em mùa mưa
cũng vội mùa nắng cũng xôn xao
lá này anh nghĩ là em vì
chưa gặp mặt nên chưa biết nhiều

khi cảm giác là hương mùi không
phải đã là gió thổi anh lạc
mất đường mây con tim đập choạc
trên từng cơn dông mùa khô bỏng

mà như hồ lặng sóng không em
bao lần lặng lẽ rằng thôi vẫn
như xưa cũ vô hình cùng bên
vô thanh cùng tiếng gọi giấc mơ

trên từng nét chữ gửi về gió
theo một đời lạc gió mây miền
quê hương mấy bận con đò mới
qua để rồi biết lúc nào hay

quên một vật làm tin nhỡ lúc
sang ngang nhận mặt người muôn kiếp
ấy rồi biết đâu mai này quen
nhau một thuở vô tình mà đi

một đời lạc gió mây miền mùa
đông chớm lạnh áo nhàu vì ai
rồi lại quên ai trên lá mơ
hồ từ đây trên từng nét chữ

gửi về gió theo nên cũng bạc
màu rất mau bởi người sợ tiếng
sợ hình hài xưa làm nhàu áo
lạnh mùa đông hôm qua đã mặc

không vừa dẫu chi cũng đã vội
vàng mơ hình mơ tiếng em mùa
nắng lại đến thu sang anh quên
nhặt lá đường khô bỏng bóng người...

tình là gì ư đã nói rồi
đấy yêu nhau cởi áo cho nhau
về nhà mẹ hỏi qua cầu gió
bay mà anh đâu biết vẫn ôm

tấm áo mùa thu nào đượm buồn
rồi thôi cơn gió thoảng qua mùa
thu đi mất anh về bơ vơ
với buồn còn vui đâu có gửi

gì cho em!
Xuân Thủy 17/4/2013

Thứ Ba, 16 tháng 4, 2013

CÂU CHUYỆN VỀ TỘI PHẠM HIẾP DÂM

CÂU CHUYỆN VỀ TỘI PHẠM HIẾP DÂM

bản án ghi lời khai bị cáo:
"...tôi thực hiện hành vi hiếp dâm
vì điều đó cho tôi tình người
hơn những gì người ta đã đối
xử với tôi khi tôi tỉnh dậy..."

bản án ghi lời khai nguyên đơn:
"... tôi thực hiện hành vi tố cáo
vì điều đó cho tôi lợi ích -
tôi được pháp luật cho hưởng bồi
thường đến khi tôi đi ngủ..."

Xuân Thủy 17/4/2013

TỘI ÁC

TỘI ÁC

Có những tội ác nằm ngoài pháp luật
bởi người bị hại không viết đơn kiện
những tội ác nằm ngoài lương tâm bởi
kẻ sát nhân được người bị hại thuê...

Xuân Thủy 15/4/2013

ĐI DỰ MỘT PHẦN LỄ TANG Ở NAM BỘ


ĐI DỰ MỘT PHẦN LỄ TANG Ở NAM BỘ (đang viết dở dang)

có thấy gì không là vũ khí, có 
tin là nó có thể đánh thức những 
ai đang ngủ say, ở đó một thời 
mà ai có tiền mới làm được gì 

đó, còn ai không tiền thì phải đi 
ăn xin thì mới làm được gì đó 
thật đẹp! nhưng ở đó cũng có bác 
xe ôm chỉ đường không lấy tiền nơi 

đám không ai ăn cắp... (nếu không phê
thuốc) chỉ những con người cùng khổ mới 
vẫn còn biết yêu thương hạnh phúc chỉ 
những con người cùng giàu mới mới bảo 

vệ những gì mình có mà hạnh phúc  
do biết biến những gì mình có mà 
ra dù đó chỉ là sấm sét giết (/ giúp)
người... sống người chết cũng là vui là

là vũ khí bảo vệ tự do là 
vui là tin không phải tin vào ai 
là tin vào màn biểu diễn của nhà
ảo thuật tạo ra đàn ông đàn bà

như lũ trẻ ranh đang đánh trống thổi
kèn quanh một người đàn ông nhỏ bé
già già nụ cười trẻ trẻ cái mũi 
hề hề con mắt vui vui cái tai 

dỏm dỏm đang tung một vật sáng sáng
lên trời rồi lại cầm lấy và tung 
lên sau khi nhà sư đọc kinh địa 
tạng bồ tát bổn nguyện ra về lũ 

trẻ ranh tản sang bên nhỏ bé trước 
đám đông ai cũng thấy đang đổ chất 
gì đốt lên thành lửa rồi lại tung
lên rồi lại cầm lấy tung cả những 

ánh mắt của đám đông vào lửa kìa 
ông ta đang đùa với lửa khi chưa 
ai kịp hoàn hồn ông bảo vỗ tay 
lên vỗ tay mồ hôi như tắm vào 

đám đông lửa san sát những người rụt 
rè lùi lại lũ trẻ ranh nhoai nhoai 
sợ sệt rồi thì như hiểu ý ông 
đổi trò chúng thích màu sắc rực rỡ 

bỗng ông tung lên bay lên đầu đứa 
trẻ những mẩu giấy nhỏ dễ tổn thương 
trước bàn tay nhỏ bé lũ trẻ bỗng 
ông đổ nhét lại vào miệng nơi bên 

trong lũ trẻ ranh không biết được có 
cần phải bảo vệ hay không là nơi 
hạnh phúc không cần đến một nụ cười 
mở ra nơi miệng há hốc ông bảo

vỗ tay lên vỗ tay kéo ra kéo 
ra mau ông trả lại những gì lũ 
trẻ ranh đánh mất những gì đã tin
mình có cần bảo vệ hay không là

hạnh phúc trên môi chúng hiện rõ một
hình như đều già già trẻ trẻ hề 
hề vui vui dỏm dỏm không gợn một 
chút bảo vệ những gì mình có mà...

Xuân Thủy 15/4/2013

VÔ HÌNH

VÔ HÌNH

hồn em như bóng vô hình
vô thanh như bóng một bầu trời xanh
trong lúc muốn gặp để ôm
em mà cứ nói là không trong lòng
vì muốn ôm cả trời cả
vì sao nửa đêm đượm buồn nhìn xa...

Xuân Thủy 15/4/2013

MỘT MÌNH

MỘT MÌNH

trong đời những một mình
lại muốn bên người lắng
nghe điên dại của đời,

kiếp người mà ta cũng
"sóng không hiểu nổi....mình"
đôi khi chúng ta đã

quên đang sống trong một
đất nước hòa bình và
tự do được bảo vệ

để mua cho mình một
nỗi sợ hãi chính chúng ta
trong đời sống một mình...


chúng ta đến với nhau
để hàn gắn những vết
thương tâm hồn chứ không

phải để ràng buộc nhau
để có thể bay lên
bầu trời của tự do...

Xuân Thủy 15/4/2013

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

CÁI CỬA

CÁI CỬA

có ai nói về cái cửa chưa nhỉ?
cái cửa chán chường ta mở ra
sẽ càng thêm chán thêm cái cửa
mùa xuân khẽ mở cũng ùa vào

những niềm vui không dứt cái cửa
buồn đau ta lỡ chạm sẽ đau
thêm nếu thêm bão giận đỏ cả
trời giông giật cửa chớp lóe sáng

đập vào những gì ta không thích
đập vào những gì ta không thể
chỉ cần đóng chặt khép hờ môi
chỉ cần cài chốt với then nhỏ...

ngày nào chẳng vậy cũng chừng đó
thanh âm phát ra từ cái cửa
của nhà này cũng giống thanh âm
phát ra từ cái cửa nhà khác...

ở ngôi nhà này nghe tiếng mở
cửa cứ ngỡ cái cửa nhà mình
có ai vừa mở ra đóng vào
thực ra chỉ có mình và cửa...

Cuộc sống trong vòng tay em ước 
mơ vời sau cánh cửa, can đảm 
bước qua, em sẽ học cách mở 
cánh cửa mà không ai khác ngoài

em ra chẳng bao giờ đi tới ...

Xuân Thủy (14/4/2013)

HOA SEN

HOA SEN

Gần đèn thì sáng
gần mực thì đen
gần hoa sen chưa
chắc là hoa sen...

Gần thiện thì thiện
gần ác thì ác
không gần gì thì
chẳng ra cái gì...

Gần thiện có ác
gần ác có thiện
không gần thiện ác
tìm về hoa sen...

Xuân Thủy (14.4.2013)

GIẬN EM



GIẬN EM

Ta đã giận em giận những chiều
thôi thì không yêu em nữa đã
bỏ lòng ra nhớ tới em thôi thì
không nhớ làm gì một người thương

xa em như xa ánh sáng muốn
bốc vội đem vào lòng để cất
vậy mà ta còn thèm còn khát
muốn gần em cho phận vuông tròn

để đừng lạc đừng nói mây chi
để làm gì lúc này ta rất
khẽ muốn nghỉ ngơi bên sầu khúc
cuộc đời em giận những chiều mây.

Xuân Thủy (14/4/2013)

TẠI SAO CÒN ĐIÊN

TẠI SAO CÒN ĐIÊN

Gặp lại mười năm bạn xưa không 
gặp hỏi rằng bạn có còn điên 
không hay vẫn còn thơ tôi vẫn
nhớ: "ta như đứa trẻ con, chạy

tròn quanh thế giới, phơi ngực trần
tuổi trẻ, bỏ mặc áo thời gian
lớn lên như thánh gióng gánh vác
chuyện non sông"... Gặp bạn mừng vui

cũng lạ lùng xem ra ai nấy
chẳng còn điên phốp pháp đấng nam
nhi vửa chín nặng gánh trên vai
chữ vợ con còn mình xem ra 

hẵng còn điên người gầy như mắm
chẳng có bồ vậy mà cứ mãi
"yêu em yêu em yêu em mãi
trần gian kia bươm bướm chuồn chuồn" (*)

nhân chi sơ tính bản thiện à
quanh mình đâu thấy em đâu cả
thành ra như con chim kia kêu 
mãi đến những mùa sang cũng thế

thôi thì chẳng biết thiện với ác 
chi mình sinh ra thế nào chết
thế thôi cho đời phận không vay
trả con kiến sinh ra đâu biết

chết sống ra sao chẳng nghĩ gì
con bò ăn cỏ, gà ăn thóc
con người uống cạn chén tình ngủ
say em say em say em mãi

trần gian kia ngày ngày đêm đêm
say thơ trong thơ ánh sáng say 
thơ trong thơ thanh âm không tả 
được bằng lời không tả được bằng 

gì tất cả say ... một trò chơi 
điên sẽ điên đến ngày ánh sáng 
thắp lên trên địa cầu phía sau
tròng mắt biếc xanh biết dịu dàng 

tha thứ cơn say... một trò chơi 
nguy hại... như đứa trẻ con say...

Xuân Thủy 14/4/2013

NHỮNG ĐỨA TRẺ

NHỮNG ĐỨA TRẺ

muốn viết gì đó làm kỷ niệm
về những đứa trẻ chùa Diệu Giác
mà đã quá lâu chẳng nghĩ được
gì hơn chữ vô thanh vô hình

ở hồ bơi - tôi đến đón các
cháu chào nhau thật tử tế... thiên
đường khép hờ trong đáy mắt bụi
cháu vẫn chào vì nhiều bạn quá.

Xuân Thủy 2/2013

TRÂN TRỌNG

TRÂN TRỌNG

anh ước tiền là bông hoa
sẽ héo tàn như chúng mình sẽ chết
để tình yêu phải gắng gượng
đi tìm một tình yêu trong nấm mồ
trong đất trong hoa cỏ dại
chẳng để lại gì cho đời
không là vĩnh cửu... "cho người rửa chân"
như trên đời không có cỗ
máy nào là vĩnh cửu, chỉ có sinh
diệt đi tìm lẫn nhau để
rồi biết trân trọng từng phút giây buông
yêu thương gửi trọn rồi mai
đi cùng một đóa xuân ngời rồi thôi...


Xuân Thủy (17/3/2013)

CHO NHAU ĐƯỢC GÌ

CHO NHAU ĐƯỢC GÌ ...

Cho nhau được gì cho nhau được 
những buổi hò hẹn được gì đây
anh không làm được gì cho em
và em đã làm được gì cho anh...

Cho anh một người anh tơ tưởng
đến những ngày mai anh biết yêu
người anh yêu cho anh thiệt nhiều
dù không gặp không yêu tý ... ti ...

23/3/2013

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

SẮM TẾT


SẮM TẾT

Người ta bồ bịch xắm sang.
Nào là ai phát ai phang ai phàng.

Còn tôi thì lấy đâu ra
lương còm lấy lễ làm thân con người.


Tiếp dân cũng được vài chơi
Này là ở Sở chục chơi như thường
Thành phố thì đã làm sao
Cả tỷ một năm, ngày thì bao nhiu...

chỉ là chút trào phúng thui,
lẽ đời nhìu cái đúng trong bối cảnh
này lại sai trong chỗ khác.

Xuân Thủy 02/2013