BÀI CA NGƯỜI LÍNH
trên đời này nơi ngọn nguồn
anh hát ca bài hát bao la không
biết tự bao đời bao đời
cuộc chiến hay giấc ngủ bên người tình
anh hát bản tình ca tình
ca anh hát tiếng khóc hay đọc lời
điếu văn nụ cười khát khao
nơi ngọn nguồn nơi anh hát là bao
la lòng ai như người mẹ
hay biển trời quá rộng anh chưa đi
qua anh bước hành quân xa
anh chưa đi qua những dấu chân tròn
trên cát và hát như lời
hát rừng Tai-ga nước Nga ư
bạt ngàn cây loài như loài anh hành
quân qua đây những bóng đen
giống loài loài cây thân sần sùi không
dấu vết anh từng đi qua
đây trên tuyết dày bao phủ như máu
anh đổ xuống trên đường hành
quân qua đây qua đây những hang
động loài người và dấu vết trên tường
loài người sợ hãi từ sinh
tới diệt từ trong ánh sáng chết chóc
trở về giấc nghỉ từ sinh
tiếng khóc loài người từ sinh sợ hãi
ánh trời lên cao ngày mới
đến ta lại lên đường giấc đêm qua
giấc mơ một cõi thường tình
và quên trên bước chân đều anh đi
nằng nặng nhè nhẹ hay là
hay sao ừ thôi thì cứ hành quân
này anh lính trẻ vừa hát
ca bài ca người lính hành quân xa
anh bước tới hay bước lui
trên mặt đất đá cao sừng sững vực
thẳm sâu biết đi về đâu
sao anh không dừng lại không dừng lại
sao anh không ngừng bước trên
đôi tay rướm máu và mặt
mày xướt xát sao anh không nghỉ ngơi
hát khúc ca giấc ngủ bên
người tình người tình trăm năm sẽ hát
cùng anh đến cùng hơi thở
lụi tàn ngọn lửa khi cùng kiệt sức
trong trò chơi tròn trịa tròn
những dấu vết không biết về đâu con
đường hành quân anh hát
trên đường giải phóng nụ cười tự do
anh hát anh là người tù
trên mặt đất tròn trịa này đi qua
phố qua phường qua sương
gió qua những hành tinh xa lạ mà
loài người đã sợ hãi thét
gào hoang lạnh sợ hãi ngọn lửa thiêu
trên giàn thiêu trở về cát
bụi trở về cát bụi xin người có
hay anh là người tù trên
mặt đất này giờ đây đang hát không
lùi lại không sợ hãi điều
gì trên những hành tinh xa lạ tiếng
thét gào tiếng khóc nào tiếng
súng rền lửa chớp ngay cả cái chết
sẽ đến anh không kịp cất
lời cuối cùng tự do tự do và
anh đến ngày mai hát khúc
ca hoan lạc vĩnh hằng ...
bởi nếu không
có anh sẽ còn ai nhảy
điệu vũ trong vũ trường thành phố này
sẽ còn ai đứng đường chờ
chờ những kẻ quay đầu bén mảng dấu
vết cuối ngày say say xỉn
xỉn nhục mạ con người đang lắc lư
dưới lòng đường thành phố này
xin từng đồng xin được ăn được uống
và cứ thế cứ thế cho
đến mệt nhoài xác thân chia lìa chia
cõi người cho đến ngày người
ta không còn nhắc đến anh nhắc đến
bài ca người lính trên đường
hành quân đầu không ngoảnh lại đầu súng
trăng treo những bóng mờ khuất
nẻo những tiếng khóc nỉ non dại khờ
hay nỗi sợ hãi xiết rên
thành tiếng anh đã đi qua bao ngọn
nguồn qua bao cuộc chiến nơi
con người sợ hãi cả ánh
bình mình và buổi chiều hoàng hôn tím
cả những gì mới mẻ và
cũ kỹ như anh cái xác không ai
liệm bốc lên màu khói tỏa
đằng sau cái chết của một con người
vì chi không ai biết vì
xin được ăn được uống hằng ngày được
yêu thương tâm hồn yếu đuối
được lắc được quay cuồng và đốt những
đồng tiền dư thừa nhưng không
mua nổi một cuộc tình người người người
người ta đã quên anh rồi
một người lính trẻ nếu không có anh
thì đâu có những nhà tù
tử tế người cai ngục kể về anh
cho loài người vừa chém một
loài người từ đó mới hiểu dẫu trên
đời này là gì đi nữa
đã là hạnh phúc là anh người lính
hát ca bài ca người lính... vang mãi...
Xuân Thủy 11.11.2013