Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

BÁNH CU ĐƠ SẮP HẾT

BÁNH CU ĐƠ SẮP HẾT

tôi ngồi ăn bánh cu đơ, tôi 
ngồi một mình trong bóng tối, một
mình tôi và cái bánh cu đơ.
món quà quê hương đáng lẽ dành
cho ai đó ngoài kia nhưng ai
đó ngoài kia không lắng nghe tôi
vì vậy lời mời thành vô nghĩa
trong bóng tối này ẩm thấp bánh
cu đơ chờ đợi và bị ỉu rồi
cho đến khi tôi ngồi một mình
ăn bánh cu đơ như thể không
muốn ai dành ăn mất phần bánh
cu đơ cái bánh quê hương tôi
quê mùa đến nỗi chẳng ai thèm
gặm nhấm như chẳng ai thèm lắng
nghe tôi tiếng nói kẻ xấu xí
quê mùa không bao giờ khoác chiếc
áo nào chiếc áo vét nào đó
chẳng hạn trong bóng tối này tôi
nhận ra không chỉ có mình tôi
còn môt cái cu đơ bị ỉu...

Xuân Thủy 28.10.2013

SẮP ĐẾN 20/11

SẮP ĐẾN 20/11 

Một con người đáng kính 
biết bao nhiêu, tôi không 
biết nhiều về ông, sau 
này tôi chỉ được biết 
ông, Nguyên là Bộ trưởng 
Bộ Giáo Dục nước ta, 
có lần tôi may mắn 
được tham dự buổi họp 
đại biểu lắng nghe ý 
Kiến cử tri, lúc đó 
ông là người dân, cùng 
với người dân lội bì
bõm trong làn nước triều 
cường, để lắng nghe ý 
kiến của nhân dân... 

Hôm nay, ông đi đám 
giỗ, trong khi mọi người 
đem trái cây trong bịch 
nilon tới cúng thì, Bác 
gái đã chuẩn bị sẵn 
một làn bánh lá, do 
chính tay Bác gái làm 
và gói một cách tươm 
tất cẩn thận...

Xuân Thủy 10/11/2013

CƠN ĐAU ... ĐẦU

CƠN ĐAU ... ĐẦU

nguồn cơn đau từ đâu từ đâu
trong những ý nghĩ tôi trong đầu
tôi những mạch máu căng dòng máu
chảy lên đỉnh đầu từ các xung

ánh sáng mỗi khi tôi rời khỏi
bóng đêm ánh nắng của ngày lôi
cặp mắt rê ngái ngủ giấc dài
lê thê lê thê từ đêm này

qua đêm khác mà vẫn chưa lần
nào gặp mặt được bóng tối tỏ
bày những ý nghĩ buổi sáng rê
đôi mắt tôi vào ánh sáng và

những ý nghĩ chồm dậy như sóng
đánh vào bờ đá cứng không sao
giải được những ý nghĩ bất lực
từ đâu đó đánh vào bờ đá

kia bất cứ thứ gì tôi lia
đôi mắt nhìn vào không bóng tối...
những ý nghĩ lập lại bên trong
nơi không bóng tối có những ý

nghĩ như miệng cười xoe đôi mắt
đôi má tôi ửng hồng đỏ thắm
trong gương ánh sáng ngày không bóng
tối rồi cũng mỉm cười trong giấc

bóng tối có những ý nghĩ ý
nghĩ như tiếng dội ngược từ bờ đá
cứng như những ý nghĩ từ đâu
đó dội ngược vào nhau không sao

không sao dừng được trừ khi lịm
tắt ánh sáng ngày không bóng tối
lịm tắt đôi mắt mơ màng đôi 
má ửng đỏ miệng mỉm cười giọt

nước lăn tăn chảy ra bên ngoài 
ý nghĩ chảy ra khỏi bờ đá 
cứng ra khỏi bóng tối không dội
ngược trở về bóng tối của ngày...

Xuân Thủy 13/11/2013

CON PHẢI LÀM SAO

CON PHẢI LÀM SAO (bài toán)


Nếu một người mất đi
cái gì đó vì đã 
cho đi cái đó và 
người đó muốn dành lại
cái đã mất bằng cách
tiếp tục cho đi cái
đã mất để mong người
được cho quay trở về
trả lại cho mình đúng
bằng những gì mình đã
mất vì đã cho đi
còn những gì mình đã
tiếp tục cho đi chỉ
để người được cho có
thể quay trở về trả
lại cho mình đúng bằng
những gì mình đã mất.
Thì con phải làm sao?


Xuân Thủy 21/11/2013

CHIA SẺ



CHIA SẺ


Chia sẻ cho nhau lúc lọt lòng

không khí lạnh và ấm nóng tiếng

khóc và bóng tối hay ánh sáng

đập vào tim thình thịch cỗ máy




chia sẻ cho nhau sự sống còn

không thể chia sẻ không chia sẻ để

làm gì kia chứ những gì không

chia sẻ để thở để thích nghi




và chia sẻ để sống sống còn

nơi này rồi sẽ không còn lời

không còn lời nói nào cả âm 

thanh tiếng nhạc không lời âm thanh




tiếng nhạc ca và chữ viết những

dòng chữ trên những cỗ máy thay

cho sự sống của con người thay

cho lời nói của một con người




và những con người sẽ khó khăn 

như thế nào ngay cả chỉ là 

lời nói những con người cũng không 

thể chia sẻ cho nhau để sống




để sống để sống và để sống

cho một nụ cười và tại sao

phải cười với ai đó khi ta 

không thể chia sẻ được với ai




bằng lời nói...




Xuân Thủy 27/11/2013

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

BÃO


BÃO

Bão làm tôi đau
Bão làm tôi khóc 
Những ngày xa về
Nói ra làm gì

Tôi đã đi rồi
Đã ba mươi năm
Trên vòng nôi này
Những người tốt đẹp

Đã dần xa dần
Còn lại quanh tôi
Những người đau khổ
Và loài quỷ sứ

Vô tâm...

Xuân Thủy 09/11/2013

NỖI ĐAU,

NỖI ĐAU, 

Tăng Thùy Linh
em à, là 
là cái gì không hiểu nổi, 
chính người gây ra cũng không hiểu nổi
vì họ đã không nhìn thấu
lòng ta, sẽ có những đôi tay khác 
"trên vai ta nhẹ nhàng tay
ai đó", cũng có thể chính người đã
làm ta đau, nhưng không biết
lúc nào... cũng giống như ta
không thể buộc ai phải mua của ta
bất cứ cái gì ta có
kể cả nỗi đau hay nước mắt em...

Xuân Thủy 5.11.2013

BÀI CA NGƯỜI LÍNH



BÀI CA NGƯỜI LÍNH




trên đời này nơi ngọn nguồn
anh hát ca bài hát bao la không 
biết tự bao đời bao đời
cuộc chiến hay giấc ngủ bên người tình

anh hát bản tình ca tình
ca anh hát tiếng khóc hay đọc lời
điếu văn nụ cười khát khao
nơi ngọn nguồn nơi anh hát là bao

la lòng ai như người mẹ
hay biển trời quá rộng anh chưa đi
qua anh bước hành quân xa
anh chưa đi qua những dấu chân tròn

trên cát và hát như lời
hát rừng Tai-ga nước Nga ư
bạt ngàn cây loài như loài anh hành
quân qua đây những bóng đen

giống loài loài cây thân sần sùi không
dấu vết anh từng đi qua
đây trên tuyết dày bao phủ như máu
anh đổ xuống trên đường hành

quân qua đây qua đây những hang
động loài người và dấu vết trên tường
loài người sợ hãi từ sinh
tới diệt từ trong ánh sáng chết chóc

trở về giấc nghỉ từ sinh
tiếng khóc loài người từ sinh sợ hãi
ánh trời lên cao ngày mới
đến ta lại lên đường giấc đêm qua

giấc mơ một cõi thường tình
và quên trên bước chân đều anh đi
nằng nặng nhè nhẹ hay là
hay sao ừ thôi thì cứ hành quân

này anh lính trẻ vừa hát
ca bài ca người lính hành quân xa
anh bước tới hay bước lui
trên mặt đất đá cao sừng sững vực

thẳm sâu biết đi về đâu
sao anh không dừng lại không dừng lại
sao anh không ngừng bước trên
đôi tay rướm máu và mặt

mày xướt xát sao anh không nghỉ ngơi
hát khúc ca giấc ngủ bên
người tình người tình trăm năm sẽ hát
cùng anh đến cùng hơi thở

lụi tàn ngọn lửa khi cùng kiệt sức
trong trò chơi tròn trịa tròn
những dấu vết không biết về đâu con
đường hành quân anh hát

trên đường giải phóng nụ cười tự do
anh hát anh là người tù
trên mặt đất tròn trịa này đi qua
phố qua phường qua sương

gió qua những hành tinh xa lạ mà
loài người đã sợ hãi thét
gào hoang lạnh sợ hãi ngọn lửa thiêu
trên giàn thiêu trở về cát

bụi trở về cát bụi xin người có
hay anh là người tù trên
mặt đất này giờ đây đang hát không
lùi lại không sợ hãi điều

gì trên những hành tinh xa lạ tiếng
thét gào tiếng khóc nào tiếng
súng rền lửa chớp ngay cả cái chết
sẽ đến anh không kịp cất

lời cuối cùng tự do tự do và
anh đến ngày mai hát khúc
ca hoan lạc vĩnh hằng ... 

bởi nếu không
có anh sẽ còn ai nhảy
điệu vũ trong vũ trường thành phố này

sẽ còn ai đứng đường chờ
chờ những kẻ quay đầu bén mảng dấu
vết cuối ngày say say xỉn
xỉn nhục mạ con người đang lắc lư

dưới lòng đường thành phố này
xin từng đồng xin được ăn được uống
và cứ thế cứ thế cho
đến mệt nhoài xác thân chia lìa chia

cõi người cho đến ngày người
ta không còn nhắc đến anh nhắc đến
bài ca người lính trên đường
hành quân đầu không ngoảnh lại đầu súng

trăng treo những bóng mờ khuất
nẻo những tiếng khóc nỉ non dại khờ
hay nỗi sợ hãi xiết rên
thành tiếng anh đã đi qua bao ngọn

nguồn qua bao cuộc chiến nơi
con người sợ hãi cả ánh
bình mình và buổi chiều hoàng hôn tím
cả những gì mới mẻ và

cũ kỹ như anh cái xác không ai
liệm bốc lên màu khói tỏa
đằng sau cái chết của một con người
vì chi không ai biết vì

xin được ăn được uống hằng ngày được
yêu thương tâm hồn yếu đuối
được lắc được quay cuồng và đốt những
đồng tiền dư thừa nhưng không

mua nổi một cuộc tình người người người
người ta đã quên anh rồi
một người lính trẻ nếu không có anh
thì đâu có những nhà tù

tử tế người cai ngục kể về anh
cho loài người vừa chém một
loài người từ đó mới hiểu dẫu trên 
đời này là gì đi nữa

đã là hạnh phúc là anh người lính 
hát ca bài ca người lính... vang mãi...

Xuân Thủy 11.11.2013

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Nếu ngày mai...

Nếu ngày mai...

Cũng bao nhiêu lời vĩ đại,
bạn đã viết ra đây cùng tôi?
tôi chỉ còn một mình không thể
cầu xin ai ban phát diệu kỳ...

Mà tôi ước giàu có ư, không
vì vậy "Nếu ngày mai... " có gì
đó tôi vẫn vậy
vẫn vậy thôi
"Nếu ngày mai ... tôi còn sống ...

Tôi cháy như ngọn nến, như rừng
hoa oải hương nở dại hay bên
ô cửa cũ một nàng tiên, tôi
tôi vẫn vậy vẫn vậy vẫn vậy thôi

Ngọn nến cháy trong rừng sâu hay
đâu nơi tuyết thẳm
trong đời đời...

Vậy có gì không, hãy viết cùng
tôi, khi đó lời ứng nghiệm: bạn
nghĩ bạn hạnh phúc, bạn sẽ tạo
hạnh phúc
ngay khi làn gió tắt...

Tôi thay đổi khi tôi làm gì 
dang dở dang dở cháy, bạn đã
thay đổi khi cháy cùng tôi, thế
giới thay đổi khi ta cháy cùng nhau

Chúng ta nghĩ về nhau: "Nếu ngày mai...
bạn đã hỏi: "Sao tôi không nghĩ...

If tomorrow ...

Just how many great words,
you wrote out here with me?
I was alone can not
ask anyone giving wonderful ...

I wish u wealth, not
so "If tomorrow ..." What
I was so
Therefore remained alone
"If tomorrow ... I'm alive ...

I burn like a candle, as forest
wild lavender blooms or the
old doorway a fairy, I
I was so still that it was only

Candle burning in the forest or
Where where snow depths
the eternal ...

So what, let's write together
I, meanwhile words fulfilled: you
think you are happy, you will create
happiness
as soon as the breeze off ...

I change when I do
unfinished unfinished fire, you have
change, when you fire with me, the
world has changed when we together...

We think for together: "If tomorrow ...
You have asked: "Why do not I think ...

Xuân Thủy 29.9.2013

NGỤ NGÔN

NGỤ NGÔN (có thể)


Tôi muốn lắng nghe chỉ nghe thấy
Tiếng loài hoa đang khóc vì loài
Chim ngừng hót tôi muốn đọc bài
Thơ loài Hoa đã chết tiếng chim 


Ca lời hát át vần Thơ dại...
Một con ruồi mắt tròn xoe nhìn
Một con chuồn chuồn làm mưa tuôn
Một con chim chóc hót cao học


nhốt lòai chim ưng trên đỉnh núi...
trên phiên chợ bán buôn loài loài
sợ mất cái lông dụ chim cái
bằng vần thơ không màu và mùi.


Xuân Thủy 29.9.2013

QUẢ TIM CÒN THỜI HẠN BỐN NĂM

QUẢ TIM CÒN THỜI HẠN BỐN NĂM

Sáng vẫn thế mà chỉ mỗi ánh
Nhìn khúc xạ những tia nắng khác
Ở đó không hẳn là những mảng 
Những mảng màu và hôm nay là
Màu trắng cái áo trắng của người 
đàn bà bỗng sinh động hơn trên 
Chiếc cúp bảy mươi màu xanh thập 
niên Chui tọt vào bức tranh và nằm
Yên đó bỏ mặc người đàn bà ở
Đó bất động không cất được lên
Hơi nào từ bức tranh đã khô
Màu ngay cả quả Tim màu đỏ
...
(Tôi không biết nữa để có một
Quả Tim khỏe vị Bác sĩ hay 
Một giáo viên hướng dẫn gì ở
Phòng khám hay ở trường học... Trong.)
Ánh nhìn tôi chưa bao giời hay
Thực ra đã nhìn thấy nhưng không
Thể mà cả khi tôi bốc lên
Những hơi có thể thì cũng không
Thể làm gì được màu ngày Mai...

Xuân Thủy 28.10.2013

NHIỀU

NHIỀU

Nhiều khi muốn nói nhiều nhưng 
không còn nhiều lời để nói trong khi 
còn quá nhiều suy nghĩ mà 
chỉ biết lặng im trong căn phòng quá 
nhiều bóng tối ngoài phố phường 
quá nhiều ánh đèn đêm nay hội hè 
ở một đất nước quá nhiều 
hội hè để khỏa lấp đi quá nhiều 
nước mắt tôi hay một mình 
vì đã đi qua quá nhiều niềm vui 
phù phiếm giả tạo quá nhiều 
điều muốn nói mà không có nhiều lời 
để nói tôi đã ngồi im 
quá lâu trong căn phòng nhiều bóng tối

(Nguyễn Thói Đời_30/10/2013)

Nhiều khi muốn nói nhiều nhưng
biết rõ sẽ chẳng ai nghe vì điều
đã cũ đã cũ rồi chỉ 
chỉ có điều không ai làm như đã
như đã nói nhiều nói nhiều
rồi tôi lặng thinh bước vào bước vào
hội hội không tên hội không
quảng cáo và truyền thông không to tát
hội trong bóng tối của chiều
không nói nhiều những bóng người cười cười
qua nhau trong bóng tối chiều
hội phụ huynh các bé thi bơi lội
những nụ cười hiền như nụ 
một bông hoa như các bé thi bơi
tất cả hò reo cùng ngôn 
từ đó không nói nhiều không nói nhiều
từ ngữ nào khác khó thuộc
hội những con người những nụ cười hiền
không quảng cáo không truyền thông...

Xuan Thủy 30.10.2013

ÁNH ĐÈN SÂN KHẤU

ÁNH ĐÈN SÂN KHẤU


nơi bến xe tàu cóc, tiếng xập xình
trữ tình thật dễ thương ánh đèn sân
khấu hào nhoáng ánh đèn sân ga leo
lét chuột chạy làm khán giả cùng ai


lòng cô bán nước sao thấy vui vui
mà biết bao giờ được ngồi trên sân
bến đời nào hạnh phúc an vui như
Tết tết đến mọi nhà...ánh đèn sân


ga ơi sao còn leo lét mãi đâu
xa xa xăm xăm lắm sao sao giấc
mai con lớn làm cô ca sĩ ca Tết
tết đến mọi nhà... sân ga leo lét...


Xuân Thủy 04.11.2013